Nó và hắn giờ đã có thể ns là viên mãn rồi.Nó tung tăng khoác tay hắn như những đôi tình nhân khác đến trường.Bước vào cánh cổng trường,mọi người nhìn nó và hắn vs ánh mắt ngưỡng mộ vô cùng.Thật khiến người ta ghen tị.vào trong lớp trái vs tâm trạng hiện h của tụi nó thì không khí u ám bao quanh lớp học.đặc biệt là chỗ anh hai nó và nhỏ bạn thân.Nó vỗ vai Trâm:
- Ê mấy bữa ko gặp,bộ mày ko thấy vui khi tao quay lại hả?
- uh mừng mày quay lại.Nhỏ Trâm đáp một cách chán nản.
- Ủa có chuyện gì vậy?Sao u ám thế.
Nhỏ Trâm ko trả lời quay mặt đi chỗ khác.Nó thấy lạ quay qua hỏi nam anh hai nó:
- Nè có chuyện gì vậy?Nhỏ Trâm sao thế?
- Mấy bữa nay tụi anh ko nc rùi.
- Sao?Why?
- Mấy bữa trước anh có hẹn hò vs vài cô gái.Thế là cô ấy tức giận.anh cx chả hỉu sao lại thế
- Ngốc quá anh trai của em ơi.Trâm nó ghen đó mà.Anh mau chóng tìm cách gì đi
- Anh cx thử nhìu cách rùi mà ko dk
- Haizz cuối tuần này là 14-2 đó.Anh tự lo liệu nhá.
- Uh hay là anh mua sô- cô-la tặng cô ấy nhé
- Tự làm có ý nghĩa hơn
Nó ns xong quay lên nhìn hắn thầm nghĩ"haizz ko bik anh ta có nhớ sắp tới là ngày gì ko nữa"
Hắn nhin nó mỉm cười ns:
- Này thick tôi lắm ah sao em nhìn mãi thế?
- Hừ đừng tưởng bở nhé.Chẳng qua tôi đang suy nghĩ một chút thui.ah cuối tuần là ngày gì anh bik ko?
- Ko.Hắn trả lời ko một chút do dự nhưng nụ cười bí hiểm lại hiện trên môi
Nó ko quan tâm nữa chú ý vào bài giảng.Nó cx đang lo cho chuyện của hai người kia,họ yêu nhau vậy mà lại ko ai thừa nhận.
Nam nghe lời nó đi tìm mua đồ và cách làm sô-cô-la tình iu cho nhỏ.Cả ngày anh cứ suy nghĩ vẩn vơ về biểu hiện của Trâm.Trâm thì cứ băn khoanh ko bik tại sao cả ngày ko thấy nam đến gần trò chuyện vs nhỏ như vậy nữa.
Ko chỉ có mình anh hai nó mà ngay cả Phong cx tự dưng biến mất.Ngoài việc gặp nhau vào mỗi buổi đi học thì còn lại hầu như ko thấy bóng dáng đâu.
Cuối cùng thì ngày Valentine cx đến.Là ngày bao cô gái mong chờ nhưng còn nó và nhỏ lại buồn thiu.Nó thì bực mình bởi đến hôm nay chả nhữ hắn ko để ý đến ko khí mọi ng hay sao?Còn nhỏ thì lại buồn bởi nhỏ cứ mong hôm nay sẽ chính tay mình đưa sô-cô-la cho anh nhưng lại ko thấy đâu.Chax phải đem vứt đi rùi.Nó đi bộ về trước còn lại mình nhỏ Trâm.nhỏ thong thả đi bộ trên con đường đầy nắng ấm.Chân đá viên sỏi trước mặt,một tiếng kêu khẽ lên:
- Á..nhìn em vậy mà dữ thế ko bik.
Nó nghe giọng rất quen thuộc nhưng ko thèm nhìn vẫn tiếp tục đi.Coen mưa bụi ập đến làm nước mắt nhỏ trào ra.Chàng trai kia thấy vậy nắm tay nhỏ lại ôm vào lòng:
- Xin..xin lỗi mà đừng khóc anh sẽ ko như vậy nữa đâu.
- Ai khóc?Nhỏ vô thức hỏi khuôn mặt cx thoáng ngạc nhiên vì sự xuất hiện của anh nhưng chỉ một luk khuôn mặt lại trở về vs vẻ bt.
- Ko phải em khóc ah.Anh ngạc nhiên
- Bụi thui hà.có gì ko?Mà sao lại suốt ngày đi đâu ko thấy vậy?
- Hì anh đi làm quà tặng cho cô bạn mà anh thịck
- Vậy hả ?tôi về.Nhỏ quay gót toan bước đi thì anh lại một lần nữa kéo tay nhỏ lại.
- Ngốc thế vs anh em là quan trọng nhất nếu ko tặng cho em thì tặng cho ai.
- Hử.Vậy quà đâu.Nó tỉnh bơ nhưng thực lòng rất vui
- Uk em có cần hỏi thẳng vậy ko hả?Thui tặng em nè
- Sô-cô-la hả?dk đó.mua ở đâu vậy?bao nhiu
- anh tự làm.
Đến luk này thì nó thực sự ngạc nhiên:
- Hả?Tự làm.Hihi thiếu gia mà cx bik tự làm sao?Em vinh hạnh quá nhỉ
- Thật đấy làm đến mức tay anh bị phỏng lun nè.
- đưa em xem.Để em thoa thuốc cho nha
- Ko cần.Anh chỉ mún em là soulmate cua anh
- Em có thể coi đó là lời tỏ tình thẳng thắn đơn giản nhất ko?
- Vậy...Anh nghĩ mình thất bại định bước đi.Nhỏ ở đằng sau kéo tay anh lại
- Này sao dốt vậy hả?Đó là lời tỏ tình bt ko lãng mạn nhưng vs em no thực sự ấm áp lắm.Nếu như anh tỏ tình vs em như những ng khác lãng mạn thì có lẽ e đã nghĩ vs anh em cx như những ng con gái trc đây của anh.Món quà sô-cô-la này ko chỉ mình em có mà anh cx có nưa.Mấy năm qua em lun làm sô-cô-la tặng anh nhưng lun ko có cơ hội tặng
- Có lẽ h anh là ng hạnh phúc nhất rồi...Anh hạnh phúc hoon lên đôi môi mềm mại của nhỏ.
- em yêu anh lắm!
- Anh cx yêu em.
Ở một góc nào đó 4 ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hai người họ.Đó chính là hắn và nó.Hắn chở nó trên con xe mui trần lên đồi gió chơi hít thở ko khí.Cả quãng dng đi hai ng ko ai ns vs nhau một câu nào cả.Nó đưa ánh mắt nhìn xa xăm nơi bầu trời xanh.Hắn lên tiếng:
- Nè sao em ko ns ns gì đi bộ em giận anh hả?(thay đổi cách xưng hô rùi)
- Hứ anh..nhìn người ta mà xem ngày lễ tình iu thì có đôi có cặp.Thật hạnh phúc biết bao phát thèm.Còn chúng ta gặp nhau đã ít lại còn ko bù đắp cả ngày cứ bỏ đi chơi
- Hihi em ngốc vừa thui chứ.Anh đâu có quên em có quà cho em đây.
Hắn rút ra trong người một hộp kẹo trái tim.Nó giận:
- Hừ vừa phải thu nha.Món quà anh nên tặng phải là sô-cô-la chứ.Có ai như anh tặng vị hôn phu của mình kẹo ko chứ hả?
- Có ai như em ns thảng đòi sô-cô-la đâu chứ.Đùa em một vhits thui.Mấy hum nay anh theo anh vk đi hok làm sô-cô-la.Nè cực lắm đó.
- Hoa hồng làm từ sô-cô-la ah hay đấy ý tưởng tốt.
- Thui đừng khen hun anh cái là ổn.
- Xiiiiiiii.....
Hăn lại rut ra trong túi hai sợi dây chuyền.
- Tặng em nữa này
Hắn rút trong túi ra một chiếc hộp hình trái tim.Nó mở ra ánh nắng chiếu vào sợi dây chuyền làm nó trở nên lấp lánh.Nó reo lên:
- Đẹp thật.ủa mà sao của em là ổ khóa sao ko phải là chìa khóa như anh vậy.
- Ngốc lắm!Anh mún mình là chìa khóa mãi mãi mở khóa trái tim em.Và em sẽ chỉ là người của anh,chiếc khóa này là để khóa chặt trái tim em.
- Ahhhh..nhưng mà em đâu ns trái tim em sẽ cho anh đâu.Hi
- Em ns đó nha.
- Đùa thui hà..em sẽ mãi yêu anh,lun ở bên anh.Ah đúng rùi nhìn kìa ở trước đó có một cái cây gỗ lớn em cx ko bik nó có từ khi nào nữa.Nhưng nó đã nhìn thấy em lớn lên.Là nơi nghe nỗi buồn của em đó.
- Vậy có lẽ cái cây sẽ bùn lắm.
- Ko đâu,mỗi khi em kể xong nỗi buồn thì gió đã thổi hết đi rồi.Cây sẽ lại chứng kiến cuộc sống của em.Và lần này cx ko ngoại lệ em mún chúng ta phải thề và hứa hẹn ở ngay cái cây này.
- Trời!Em có phải là con gái ko?Nếu là con gái ít nhất thì những lời đó phải để anh ns chứ
- Sao,ko thick ah.
- Thích chứ.Như vậy ms là đầu heo ko bik liêm sỉ của anh
Nó đeo sợi dây chuyền vào cổ,hắn cx vậy.Hai sợi dây sẽ là minh chứng cho tình yêu của hốN giơ tay lên trời cao ns:
- Con là Lâm Hoàng Nhi ẽ mãi yêu ko bao h rời xa Hoàng Gia Phong,xin hãy chứng giám cho tụi con
- Con là Hoàng Gia Phong mãi mãi yêu Lâm Hoang Nhi "đầu heo",trái tim sẽ thuộc về cô ấy.
Cả hai người cảm thấy thật hạnh phúc.(Bạn đang đọc truyện tại website: Haythe.us) Có thể họ ko dk lãng mạn như những ng khác.Nhưng chax chắn họ cảm thấy như vậy đã hạnh phúc lắm rồi.
Chương 13: Tình Yêu Mà ko Có lòng Tin Thì Sẽ Ko Bền Lâu
Hai người tay trong tay trở về nhà.tay cầm theo mấy bịch đồ ăn.Nó tủm tỉm cười:
- Này anh,em nấu cơm chiên trứng nha
- ăn dk ko?Ns vậy thui chứ hắn bik nó nấu ăn rất ngon.
- Ko ăn thì thui hỏi nhìu.
- ăn chứ.Anh giúp em nấu nha.
Hai người xắn áo nấu ăn.Hắn thì ns là giúp nhưng thực ra còn làm tệ hơn
- Nè ko bik nấu thì thui đi ra đi.Em nấu cho mà ăn.
- Càng ngày em càng giống vk anh đó nha.
- Vk cái đầu anh đó.Nó ngoài ns vậy nhưng trong lòng lại vui vô cùng
- Uhm mà em nè đây là lọ muối hả
- Ohm anh ngốc bẩm sinh hả?Đây là đường đó ông ck tương lai yêu quý ạ.
- Ck em ns lại nữa đi.Anh mún nghe.Hắn tròn xeo mắt ngạc nhiên
- CKKKKKKK dk chưa?
Hắn vòng tay ôm eo nó hít mùi hương của nó.
- Bỏ ra nào.Người em toàn muuif dầu mỡ ko hà.
- Thơm mà.Nhi anh yêu em.
- Em cx vậy.
hai người cứ như vậy cho đến khi giải quyết xong bữa tối.Hắn bế nó vào phòng đóng cửa lại.Ns vs nó:
- Anh mún em là của anh mãi mãi
Nó nghe vậy lấy hai tay ôm ngực hét:
- anh mún làm gì?Em iu anh nhưng chúng ta còn nhỏ.Đơi khi cuwois đã nha
hắn tiến lại gần nó,nó nhắm chặt mắt lại.Nhưng nó chưa cảm thấy gì hắn đã cười to:
- Haha em nghĩ anh mún gì chứ.Đừng có ns là em mún anh làm đó nha...
- Làm cái đầu anh í.Loại người như anh em nên đề phong.
- Em ngốc lắm đó.Hắn ôm nó lấy một chiếc nhẫn a.Có lẽ mọi ng nghĩ nhẫn chax chắn là kim cương đắt tiền nhưng..
- Hử sao anh lạ tặng em chiếc nhẫn này.
- Nhẫn tượng trưng cho việ chiếm hữu em hỉu ko?Anh mún em mãi là của anh.Khi nào có thể tự kiếm tiền anh sẽ mua cho em chiếc nhẫn đắt tiền.
- Ko đâu.Chiếc nhẫn này tuy chỉ là đồ làm thủ công nhưng em rất vui.Em thực sự cảm ơn anh nhìu lắm.Chưa bao h em mơ đến điều này.
Nó lấy chiếc nhẫn làm bằng thủ công đơn giản thoạt nhìn đã bik là do hắn làm rồi.Chính vì vậy mặc dù nó ko có giá trị vật chất nhưng lại là một vật vô giá vs nó.Nó đeo chiếc nhẫn vào ngón tay áp út của mình thầm cảm ơn ông trời đã mng ng con trai này đến bên nó
Sáng sớm hắn đã kêu nó dậy đi hok.Nó uể oải bước xuống giường
- TRời ơi mệt quá thực sự em rất mún ngủ.
- Thui nhanh đi bà xã,sắp muộn hok rồi đấy
- Vâng
Hai người hôm nay đi bộ vs tiêu chí là để tăng thêm lãng mạn và rèn luyện thân thể.Hăn bực mình lên tiếng:
- nh thấy đi bộ có gì lãng mạn chứ.BỤi vs mấy cái thứ này bám hết vào quần áo.
- Thiếu gia ơi.Anh ko bik sao đôi tình nhân mà đi bộ dưới anh nắng ấm áp như thế này rất đẹp sao?
- Chịu em rồi
Hai người vào lớp hôm nay có vẻ không khí đã tươi đẹp.Nó đập tay xuống bàn ns:
- Nè chị dâu tương lai sao rồi,hai ng tiến triển đến đâu òi.Này ko phải là đã làm chuyện đó chứ.Nó cườ gian tà.
- Chuyện đó cái đầu mày ấy,bọn tao là tc trong sáng,ai như hai ng giá chưa chồng trai chưa vợ ở chung một nơi ko biết chừng đã...Nhỏ Trâm phản bác.
- Đúng đó anh cx nghĩ vậy.Nè ko biết mày đã gạo nấu thành cơm chưa?Anh Nam quay lại ns vs thằng bạn chí cốt của mình.
Nó cứ tưởng hắn sẽ ns lại ai dè lại thêm một câu:
- Em cx mún lắm anh vợ ah mà cô ấy ko chịu.
Mặt nó h phải ns là đỏe như cái cà chua,lấy hết sức quăng cái cặp vào hắn:
- Tên khốn ăn ns bậy bạ.Đã xúc miệng chưa zậy?
Đang ns chuyện thì cô giáo vào lớp.Hôm nay cx lạ thật nhỏ My vs Minh Quân ko ns năng gì cứ ngồi im làm nó cx thấy có gì đó bất ổn.Nó tò mò quay lại hỏi quân:
- Chuyện gì xảy ra vậy?Sao mặt của quân như đưa đám thế.
- Hừ..cậu quá vô tâm rồi đấy tôi tỏ tình vs cậu mong cho một cơ hội,cuối cùng cậu lại có thể cùng hắn ta tay trong tay mà đi đến lớp sao.Có nghĩ cho cảm nhận của tôi ko?
- Cậu...xin lỗi ngay từ đầu tôi đã ns sẽ ko thể yêu cậu.Việc tôi yêu ai là quyền của tôi
- Dk cậu sẽ phải hối hận.Tôi hoàn toàn tốt hơn hắn
Nó cảm thấy lời ns của Quân có điều gì đó làm nó rợn ng,có lẽ nào sắp có chuyện gì xay ra sao.5 tiết học cứ trôi qua một cách buồn tẻ như vậy.Tiếng trống luk này đúng là một sự giải thoát hoàn hảo vs nó và hắn.Nó ns vs hắn:
- Anh đợi em một lát nha.
- Uh nhanh nhé.
hắn ttrar lờ xong bỏ ra phía xe đứng chờ nó.Cơn gió nhẹ thổi qua,một cô gái xuất hiện trước mắt hắn.Cứ ngỡ là nó hắn ngẩng đầu ns:
- Ê em sao nhanh..Chưa ns xong hắn đã nhận ra đó là My.
- em có cái này mún anh xem nè.Theo em.
My ns rồi dẫn hắn ra sân sau của trường.Hắn ngạc nhiên ko ns gì cứ đi theo My.Ra đến nơi hắn thực ko ngờ tái sao lại là Nhi chứ.Chẳng hải đng ở trong lớp sao?Nhưng điều đó ko quan trọng,cái mà làm cho hắn ko tin dk đó là nó đang ôm Quân.Hắn tức giận ném hết đồ xuống,đưa dôi mắt căm phẫn nhìn nó:
- Hóa ra cô bắt tôi chờ đợi để cô làm mấy trò bẩn thỉu này sao?Thật đáng ghe tởm.Vậy mà tôi lại như một thằng ngốc bị cô dẫn đi.
Nó nghe thấy tiếng hắn giật mình quay lại mún giải thích vs hắn nhưng chưa kịp giải thích nó đã bị Minh Quân hôn.Đối vs nó nụ hôn này hoàn toàn vô nghĩa ko cảm giác.Nhưng nó biết điều đó đang khiến hắn đau.Nó buông vội MQ chạy lại chỗ hắn,nắm đôi bàn tay lạnh ngắt của hắn ong mún giải thích cho hắn hiểu.Nhưng hắn đã hất tay nó ra cười khinh bỉ:
- Cô cx nên giữ lòng tự trọng cho tôi vs chứ.Sao tôi có thể chứng kiến cảnh bạn gái mình hôn một đứa con trai khác.
- Nghe em ns đã mà..
ko nghe nó ns hết câu hắn toan bỏ đi.Nó chạy lại kéo tay MQ mong anh ta giúp mình giải thích.Nhưng MQ lại ns:
- Em đừng như vậy nên để anh ta bik mọi chuyện của chúng ta.Chẳng phải chúng ta iu nhau sao?Chúng ta tại sao phải che dấu.Anh ta là ng đã xen vào giữa chúng ta mà...
Hắn chạy lại tặng cho MQ một cú đấm đau tến tận xương tủy.Nó ko ns ko khóc chỉ đứng yên một chỗ.Hắn bước đi..lần này hắn đi thật rồi.Nó cúi xuống nhìn MQ :
- Hừ vừa lòng anh chưa?Đây chính là bất ngờ anh ns muuns dành cho tôi sao?Ko phải đây là ý đò của hai ng ah.
- Phải là ý của tôi.Tôi ko có dk em thì tất cả sẽ ko có dk em.
Nó hận,nó hận tại sao mình lại ngu ngốc theo chân hắn dến chỗ này chỉ bởi câu ns có bất ngờ mún dành cho em,anh mún chúc phúc cho 2 ng.giá như nó ko ngu để bị lừa như vậy đến h thì nó mất hết tất cả rồi.Tại sao mọi thứ lại như vậy..Nó mệt mỏi cất bước về nhà,hắn đang ngồi đó chợt thấy nó lớn giọng ns:
- Mang hành lí ra khỏi nhà tôi ngay,từ nay My sẽ vào đấy sống.Ít nhất cô ấy sẽ ko lừa gạt tc của tôi.Hắn thầm nghĩ nếu nó giải thích ,nếu nó xin lỗi có lẽ hắn ẽ tha thứ cho nó.Hắn biết hắn iu nó vô cùng ko thể mất nó.Nhưng lòng tự trọng đã vây lấy hắn ko cho hắn tự xuống nc.Việc hắn mún My đến ở thật ra ko phải chủ ý của hắn mà là do pama hắn ns My sẽ là vị hôn phu thứ hai của hắn.Hắn có quyền lựa chọn một trong hai ng,Luk đầu hawnsko đồng ý nhưng vì nghĩ lại chuyện sáng nay nên hắn đành chấp nhận.
- Tôi sẽ đi anh ko cần ns nữa.Tôi cx bik My hoàn toàn quan trọng vs anh rồi.Nếu ty mà ko có lòng tin sẽ ko thể bền lâu.
Nó đang ns vs hắn thì My từ trên lầu đi xuống ném đồ đạc của nó ra cửa.Hắn thấy vậy mún đứng dạy ngăn cản nhưng ý trí lại bảo hắn ko dk giúp nó.
- Cô làm gì vậy?Dù sao đây cx là nhà của pama tôi mua.Cô là ai mà có quyền đuổi tôi đi chứ hả?
- Tôi là hôn phu thứ hai của Phong.Ns cho cô biết Phong đã chọn tôi chứ ko phải cô.Từ bỏ và biến đi đồ lẳng lơ.
Nó tự hứa sẽ ko khóc nhưng ko chịu dk,uất ức dâng tới tận trời cao.Nó ko giải thích quay gót bước đi,ko quên ns một câu:
- Loại ng như anh thật sự khiến tôi hận.Ước gì anh ko xuất hiện trong cuộc đời tôi
Hắn nghe xong trái tim nhói đau dữ dội.Hắn thực ko mún nó đi thực mún nó ở lại nhưng sao nó lại cố chấp như vậy chứ. trời đang mưa liệu nó có an toàn ko đây.
Bước ra cánh cổng này nó thực sự nghĩ rằng sẽ ko bao h trở về nhà này nữa đâu.Ngoài việc trở về nhà của nó,nó còn biết đi đâu.Nhưng sao nó cảm thấy chóng mặt đau đầu dữ dội.Nó ko còn nhìn thấy gì cứ như vậy chìm vào cơn ác mộng.Bên tai nó nghe thoáng văng vẳng tiếng của pama nó.Nhưng thực ko biết họ ns gì.
Trong phòng bác sĩ Trần.
- bác sĩ con tôi sao rồi?Có phải đó là triệu chứng ban đâu ko?Ông Lâm lên tiêng
- Phải,tôi đã ko nghĩ nó lại tiến triển nhanh như vậy.
MAMA nó ngồi bên nghe ck vs ông bác sĩ ns chuyện ko hỉu gì vội ns:
- Gì mà triệu chứng hát bệnh con tôi bị bệnh gì?
- Phu nhân bình tĩnh tiểu thư bị..
- Nó bị u não...giai đoạn 1
Mama nó nghe vậy ko tin vào tai mình.Tuy hai anh em nó ko phải con ruôt của bà nhưng hai ng là điểm tựa là cuộc sống của bà.Thực tâm bà rất thương iu hai ng.
- Sao..sao .vậy h chúng tôi phải làm gì.
- Kì thật căn bệnh này rất nguy hiểm chúng tôi nghĩ nên đưa tiểu thư ra nước ngoài chữa tri thì sẽ tốt hưn đấy ạ.
hai ng ước ra khỏi phòng lòng đau như cắt.Hai ng thực sự mún làm gì đó cho con của họ.Mama nó lên tiếng:
- Mình ah hay chúng ta đưa con bé đến Mỹ chữa trị có dk ko mình?
- Tôi biết nhưng hiện h liệu con bé có chấp nhận dk đả kích này ko?Tôi thực sự ko mún làm nó đau lòng.Còn chuyện của nó vs gia Phong nữa.
- Tôi biết nhưng chúng ta nên cho nó biết thì hơn.
Pama nó trở về phòng bệnh thăm nó luk này nó đã tỉnh khẽ cười:
- Pama con ổn rồi.Con bị bệnh gì vậy luk nãy con có nghe loáng thoáng hai ng ns chuyện vs bác sĩ.
- Con..đừng bận tâm ngủ đi.Mama nó lên tiếng
- Phải đó em ngủ đi.Để anh gọi em rể đến nhé.Anh hai nó lên tiếng.
- Uhm mày mau nghỉ đi cho khỏe.Nhỏ Trâm cười hiền vs nó.
- Ko..tôi mún nghe tôi bị bệnh gì ns cho tôi biết đi.Thấy thái dộ hai ng như vậy nó thực lòng lo sợ vô cùng.
- Con bình tĩnh căn bệnh này của con có thể chữa trị dk mà yên tâm nha con gái.
- Rốt cuộc con bị gì xin hai ng ns cho con biết đi mà.Nó khóc nó bik có lẽ nó sắp chết nên pama ms như vậy
- Con bị bệnh u não giai đoạn đầu vẫn có cơ hội chữa trị nhưng có lẽ sẽ để lại biến chứng.Papa nó ns vs giọng trầm nhưng đủ thấy ông đang đau khổ như thế nào.
Tất cả mọi ng đều sửng sốt.Nhỏ Trâm ko kìm dk khóc òa lên phải đưa ra ngoài nó thì im lặng ns một câu;
- Con cần thờ gian suy nghĩ ra ngoài hết đi
Mọi ng vừa ra ngoài nó lôi cái máy tính bảng ra tìm hiểu về căn bệnh của nó.Thực ra ko phải ko chữa dk nhưng nó có thể gây biến chứng.Nhẹ là quên đi lí ức ngu ngu đần(bịa đấy)nặng là nó sẽ trở thành thực vật.Còn cơ hội thành công thực chỉ có 30%.Nó ko dám thử nó sợ mình sẽ là gánh nặng vs hắn vs gd vs bạn bè.Nó cứ ngồi như vậy ngắm bầu trơi cao nó đã có quyết định của mình.Ngày mai có lẽ mọi chuyện sẽ khác...
Sáng hôm nay vẫn như mọi khi ng ng vẫn vui vẻ duy chỉ có nó và hắn xa chách nhau nhưng lòng hướng về nhau.Vs họ hôm nay thật u sầu.Hắn đến lớp rất ngạc nhiên ko thất nó rốt cuộc nó ở đâu rồi.Sao nó lại ko đến lớp.Hắn nhìn sắc mặt Trâm và Nam đều rất khó côi.(Bạn đang đọc truyện tại website: Haythe.us) Cả buổi hôm đó hắn như ng mất hồn cứ lo nghĩ về nó.Ko hiểu vì sao chưa hết 2 tiết học Nam và Trâm đã vội vã xin phép giáo vên trở về nhà hắn có linh cảm ko tốt.
TẠI BỆNH VIỆN
Nó lại cười,nụ cười đó ko làm ng ta trở nên vui mà còn buồn hơn nữa nó cất giọng ns ngọt ngào của mình:
- Con sẽ đến Mỹ điều trị.Trước khi đi con mún ghi nhớ mọi ng để ko may nếu phẫu thuật..
- Đừng ns vậy..mày là bạn thân của tao là bạn thân của tao tuyệt đối ko dk suy nghĩ lung tung.Nhỏ Trâm răn đe nó.
- Yên tâm tao sẽ lun vui cho dù ở đâu.con mún gd mình hãy hủy hôn ước đi pama nó ngạc nhiên hỏi:
- Nhi điên sao con?Chẳng phải con và Phong iu nhau lắm sao?Papa nó ns
- Pa tình iu thì cần có nn tin vào nhau.Anh ta hoàn toàn ko tin con.Vs lại anh ta cx đã có vị hôn phu ms rồi cần gì đến con.Nhhng lí do quan trọng hơn con...con ko iu Gia Phong
Trâm lặng lẽ nhìn nó ko ns gì.Mọi ng ra ngoài hết chỉ còn lại mình nó và Trâm
- Mày đâu cần dối lòng như thế.Nhỏ Trâm hỏi nó
- Uk tao iu Gia Phong nhưng t ko thể để tình iu của mình làm anh ấy đau khổ dk
- Cái gì mà tình iu gây nên đau khổ.
Nó lại khóc nó khóc thương cho phận mình và Gia Phong chỉ trách có duyên ko phận
- Nếu phẫu thuật thất bại liệu Gia Phong có hạnh phúc ko?Anh ấy sẽ đau khổ như vậy t sẽ ko chịu dk.
- Mày ngốc thật.bik đâu ca phẫu thuật thành công thì sao.Còn nữa mày định mang cái tiếng bội tình ấy sao?
- Tao ko cần quan tâm đến danh dự nữa.Chỉ cần anh hạnh phúc t cx sẽ hạnh phúc mà thui.
- Dk rồi lát nữa pama mày sẽ hủy hôn.
-------------------
NHÀ CỦA GIA PHONG
- Ôi ông bạn già hôm nay đến đây có chuyện gì?Papa của hắn lên tiếng.
- Tôi...tôi xin hủy hôn.Pama nó khó ngọc cất tiếng
- Hủy..hủy hôn ư tai sao?
- Là do ý của con bé.Nó ns nó mún GP dk hạnh phúc nên ra đi là cách tốt nhất của nó.
- Chuyện này...Pama GP khó xử.
- tôi biết chuyện này rất khó xử nhưng hãy nghĩ lại và hoàn thành tâm nguyện của con gái tôi.Trc khi đi Mỹ nó mún thấy Gp đính hôn.
- Dk..tôi đồng ý nhưng điều này sẽ ko ảnh hưởng đến tình bạn bao năm của chúng ta chứ
- Tất nhiên..Vậy tôi về mong ông hãy chọn ngày đính hôn cho GP và My
- Dk rồi dù sao thì cx nên tôn trọng mọi quyết định của ông.Tôi thực ko thick con bé My đó cứ tưởng con gái ông sẽ làm dâu nhà chúng tôi ai dè...
Hắn vừa vào nhà pama hắn đã kêu hắn ngồi xuống ns chuyện.
- Con sẽ hủy hôn vs Nhi sau đó đính hôn vs My.Pama nó ôn tồn bảo.
- Pama hai ng đang đùa sao?Làm sao con có thể..ko ko đời nào đâu.
Hắn ko nghe típ chạy đi ra nga lao đến thẳng nhà nó
hắn bấm chuông mãi mà ko có ai ra mở hết.Hắn cứ ngồi trc cửa lẩm bẩm một câu"Tại sao e lại như vậy tại sao lại hủy hôn?"Hắn cứ như vậy cho tới khi pama nó đến trc mặt hắn ngạc nhiên vô cùng ân cần hỏi:
- GP có chuyện gì vậy hả con?Sao lại ngồi đây.
- Con muốn gặp cô ấy xin hãy cho con gặp cô ấy có dk ko?GP khẩn khoản cầu xin
- Thôi dk rồi dù sao hai đưa cx nên ns chuyện vs nhau bây h con vào bệnh viên đi nó ở phòng 302.Pama nó ns
- Bệnh viện?Con biết rồi.hắn nghe nnos ở viện rất lo lứng vội lao như bay đến bệnh viện thực hắn lo cho nó lắm
Bệnh Viện
Luk này nó trầm ngâm lặng lẽ nhìn bầu trời và nhớ tới hắn lòng thầm nghĩ"Giá như em gặp dk anh luk này"Dường như ông trời nghe thấu rõ lời nó cánh cửa bật tung ra.là hắn là hắn đang ở trc mặt nó.Trong lòng nó rất vui và hạnh phúc nhưng khuôn mặt vẫn như thế bình thản đến nỗi khiến ng ta tức giận.
- Em..sao lại phải ở viện e bị gì?Hắn lo lứng âu yếm nhìn nó trong luk này đã quên mất chuyện hôn ước bị hủy.
- Bị cảm nhẹ mà thôi ko đáng lo anh về đi.Nó quay qua phía cửa sổ ko dám nhìn hắn nó sợ mình sẽ ôm hắn.
- Quay lại nhìn anh.Anh có chuyện mún hỏi em.Hắn nghiêm túc ns
- Dk rồi ns đi.nó quay lại nhưng ánh mắt lại đặt ở nơi khác.
- Nhìn vào mắt anh và nghe anh hỏi trả lời thành thật.
Nó buộc phỉa nhìn vào mặt hắn đối diện vs đôi mắt sắc lạnh của hắn.Nó cảm thấy sợ.
- em tại sao lại hủy hôn lẽ ra anh ms là ng ns câu đó trc chứ chính e đã phản bội anh
- Hừ tôi ko yêu anh thì tại sao phải kết hôn vs anh.Nó ns ra mà tim như ai đâm vào.
- Ko yêu vậy những lời hứa những gì chúng ta có vs nhau chỉ là giả thôi sao?Tôi ko tin đâu.
- Phải đó là thật nhưng tôi nhận ra rằng tôi ko yêu anh ng mà tôi thực lòng yêu là MQ.Mỗi lần ns chuyện vui đùa vs anh tôi đều nghĩ anh là MQ.
- Tại sao em lại có thể ns như vậy.Hắn là con trai nên ko bao h khóc nhưng chỉ cần nhhinf kĩ hắn bậy h đôi mắt đã ngấn lệ.Chưa từng nghĩ ng ocn gái hắn dành trọn tim lại đối vs hắn như vậy.
- Xin lỗi..chúng ta chia tay đi chia tay ko phải kết thúc mà là cho cả hai ta cơ hội suy nghĩ về chính mình dk ko?Hãy là bạn
- ko tôi đã từng ns trong tình yêu có hai việc tôi ko tha thứ dk và em đã phạm phải hai điều đấy.Tôi sẽ phải khiến em đau khổ ngày hôm nay tôi sẽ nhớ mãi.Hắn căm phẫn nhìn nó ánh mắt trở nên vô hồn.
-.....
Nó ko ns gì chỉ im lặng nó đang che dấu những giọt nước mắt của chính bản thân mình.Nó ko khóc nó đã tự nhủ vs chính mình là vậy.Nhưng hình như điều đó làm trái tim nó đau hơn nữa.
Hắn cứ như vậy rời bệnh viện về nhà.Mọi ng đang thảo luận việc lễ đính hon,ai cx nghĩ hắn sẽ từ chố nhưng
- Ngày mai hãy đính hôn đi càng nhanh càng tốt.Hắn lạnh lùng ns rồi quay bước đi trc những ánh mắt ngạc nhiên vô cùng của tất cả.
Chương 15:buổi lễ đính hôn đầy nước mắt ko có hạnh phúc
Sáng sớm hôm nay trời rất đẹp nha nhưng tâm trạng mỗi ng lại ko hề hạnh phúc.Nó cứ thất thần nghĩ về hắn và My hôm nay sẽ đính hôn.Còn hắn trong lòng chỉ có hận và hận.
Khán phòng trang trí rất hoành tráng khắp nơi màu đỏ màu trắng rất đẹp.ngay giữa chính là bức ảnh phóng to hình của My và hắn.
Buổi lễ xem ra rất lớn đủ để thấy sự xa hoa của hai bên gia đình như thế nào rồi.Hắn vẫn ngồi ngắm nhìn những hình ảnh mà nó và hắn có vs nhau.Đó là một kí ức đẹp biết bao,hắn đã luôn mong cô gái hôm nay chính là nó nhưng đâu thể.HẮn phải quên nó mà tiếp tục sống liệu hắn có làm sống dk khi ko có nó hay ko?
Lại ns về nó.Nó thực muốn đi xem buổi lẽ muốn nhìn hắn trc khi đi nhưng nó lại sợ nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của hắn.Nó đang miên man suy nghĩ tiếng mở cửa vang lên m bàn tay ấm áp nắm lấy tay nó:
- Nhi anh biết em ko thể tha thứ cho anh,hãy mắng anh đi nếu anh ko làm cái việc bỉ ổi đó thì hôm nay em và Gia Phong đã...
- Minh Quân tôi ns ko ghét anh là ns dối nhưng tôi vãn sẽ coi anh là bạn
- Anh biết hôm nay GP đính hôn chax chắn em đang rất đau khổ hãy lợi dụng anh
- Lợi dụng anh?Để làm gì?
- Cho anh cơ hội để yêu em thêm lần nữa,nếu muốn anh có thể đi cùng em đến buổi đính hôn.
- Dk.Nhưng tôi sắp đi Mỹ rồi.Nó lạnh lùng cười khẩy
- Anh đi cùng em
- Tùy anh giờ tôi muốn anh đi cùng tôi đến buổi đính hôn.Việc tôi đi Mỹ ko dk ns cho ai khác biết
- Dk h chúng ta đi nhé
Nó cx chẳng hiểu sao mình lại muốn đến buổi lễ đó chứ.Có lẽ nó muốn nhìn thấy hắn ghi nhớ nụ cười của hắn.Chỉ sợ sau này ko còn cơ hội
Nó mặc chiếc máy màu xanh nhạt mái tóc bộc gọn lên khuôn mặt trang điểm nhẹ che đi những dấu hiệu của sự mệt mỏi.Nó cùng vs MQ đến buổi lễ.nó thực sự ko dám bước vào,nhưng nó vẫn muốn gặp lại hắn.Vừa bước vào đại sảnh hắn đang đứng đó tiếp khách nhưng hôm nay sao hắn lại buồn như vậy chứ.Nhìn hắn nó cảm thấy lòng mình đau nhói ko dám tiến lên nữa dường như MQ hiểu ý nó ôm eo nó mạnh dạn tiến lên phía trc.Hắn nhìn thấy MQ ôm eo nó hai ng ns chuyện thân mật trong lòng ko khỏi đau đớn.Tim hắn đau bao nhiêu thì hắn lại hận nó bấy nhiêu.Hắn mỉa mai cười:
- Ko ngờ tôi vẫn dk gặp lại cô.Cô thật đúng là mặt dày lại còn mang theo ng tình của mình đến đây.
Nó lặng im ko ns gì nó biết hắn đang rất hận nó,nó để mặc hắn hiểu lầm mình.Cái nó có chỉ còn là những kí ức đẹp đẽ trc đây mà thôi.Nó im lặng nhẫn nhịn nhưng MQ lại ko thể:
- Ăn ns cho cẩn thận đấy đây có lễ là lần cuối chúng tôi gặp anh
- Lần cuối?Hắn nheo nheo mắt sửng sốt hỏi
- Ko có gì anh đừng nghĩ lung tung.Im lặng nãy giờ nó ms lên tiếng,giọng ns của nó hơi khàn khàn nghe qua đã biết ko dk khỏ
- Cô ko khỏe sao?Nhớ nghỉ ngơi cho thật tốt.Hắn thấy nó như vậy lòng ko khỏi lo lắng.
- Cám ơn.Chỉ là một cau hỏi thăm như vậy thôi cx đủ làm nó hạnh phúc rồi.
Cái thời khắc mà mọi ng nghĩ là tràn đầy hạnh phúc đã đến thì vs nó và hắn lại như thời khắc sứ giả địa ngục tới cướp đi trái tim của cả hai những đau khổ cứ thế tuôn lên.Nó ko biểu lộ ra ngoài vẫn cái vẻ mặt cười tươi chúc phúc nhưng có ai biết nó đang đau đớn như thế nào.Còn hắn, (Bạn đang đọc truyện tại website: Haythe.us) cảm tưởng nh mình sắp mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng thì phải.
Hôm nay có lẽ ai cx nghĩ my đang hạnh phúc nhưng cô cx là con ng cx có tình cảm.Đúng My rất yêu Gia Phong,ko muốn GP ở bên nó nhưng h chẳng phải cả ba đang đau khổ sao.My ko muốn một cuộc sống ko tình yêu như vậy.Phải tuy bây h ms chỉ là đính hôn nhưng chỉ 5 năm nữa khi cả hai thực sự trưởng thành chax chắn Gp sẽ yêu mình.Đó là suy nghĩ của My tự chấn an mình.Nhưng My biết cho dù là 10 năm hay 20 năm tình yêu của Gia Phong và Nhi sẽ ko ai có thể lay chuyển dk.
Những lời chúc phúc cho đôi uyên ương.Ở cái tuổi 17 tình yêu là một điều đẹp nhất ấm áp nhất ,hạnh phúc nhất.Vậy mà giờ đây cả 3 con người đều đang đau khổ vì cái gọi là tình yêu đó.
Nước mắt cứ theo đó mà tuôn rơi ko biết họ còn có thẻ có quyền dk hạnh phúc hay ko?
Máy bay cứ thế cất cánh bay lên bầu trời cao mang đi những đau khổ,những giọt nước mắt đến Mỹ.Có lẽ nó ko biết rằng ở bu lễ đính hôn đó có đôi mắt một ng chứa đầy đau khổ xen lẫn hận thù tìm kiếm hình bóng đã biến mất từ bao giờ
Máy bay hạ cánh tại Mỹ.ở Mỹ bây giờ rất lạnh,từng cơn gió lạnh buốt xuyên thấu vào từng miếng da thịt của nó.Nhưng trái tim của nó bây h còn lạnh lẽo đau nhói hơn nhiều so vs cái lạnh buốt ở Mỹ.nó nhớ hắn nhiều lắm nhưng nó cx ko mún là gánh nặng của hắn.càng yêu thì sẽ càng đau khổ mà thôi.nếu làm cả hai cùng đau thì thà để mình nó chịu đựng là dk rồi.Nếu như bây giờ có một điều ước nó mún hắn hạnh phúc.Đơn giản vậy thôi.Nó dk pama dưa vào nhập viện ngay lập tức.Bên cạnh nó chỉ có pama và MQ.Nó biết tình cảm của MQ dành cho nó rất sâu đậm.Nhưng nó chỉ coi MQ là bạn mà thôi.Là một ng bạn tốt.chính Mq cx biết trái tim của nhi đã là sắt đá rồi.Trái tim đã đóng băng và ng có thể làm trái tim này tan chảy chỉ có Gia Phong.
Nó đã từng hứa vs gia phong rằng trái tim nó sẽ khóa lại và chờ Gia Phong đến mở.Nó luôn gắng gượng vs nỗi đau về thể xác nhưng chưa một lời kêu đau.Bởi nỗi đau hiện giờ ko đáng kể gì so vs trái tim đang rỉ máu của nó.Nó chỉ có một tâm nguyenj duy nhất"hãy sống thật hạnh phúc anh nhé!em ở nơi nào cx sẽ cầu chúc cho anh"Ko biết từ luk nào hàng mi của nó đã ướt sũng.Đôi mắt sưng lên vì khóc quá nhiều.Những giọt nước mắt của nó làm những ng bên cạnh yêu thương nó đầy xót thương.
- con gái,con phải cố lên.Chỉ cần con kiên cường chắc chắn phẫu thuật sẽ thành công hãy tin pama.
- MaMa con ko đủ can đảm đâu.Nó cố ns trong sự khó nhọc,mệt mỏi.
- Hãy nghĩ về ng con yêu nhất.Hãy sóng vì ng đó.Có dk ko?
- con ko biết.cho dù con có sống con cx ko thể chịu dk khi ng con yêu ở bên ng con gái khác.
- Hoàng Nhi em hãy nghe anh ns một câu.MQ ở bên cạnh lặng lẽ nhìn nó
- ....
- Nghe này nếu em yêu Gp càng phải vì cậu ta mà sống.CHỉ cần em sống,em có thể gặp lại cậu ấy,một lần nữa bước vào trái tim cậu ấy.
- Nhưng còn My..
- Tình yêu phải bắt nguồn từ 2 phía chắc chắn My sẽ hiểu
- Nhưng Gp vẫn hận em..Nó lại chần chừ
- Ko đâu,chỉ cần em sống.Anh tin em sẽ xoa dịu dk hiểu lầm giữa cậu ấy và em.
- cám ơn anh...Vì mọi ng em sẽ cố sống em sẽ kiên cường
- biets đâu bây h GP cx đang nhớ về em đấy bé ngốc ạ
- Liệu có phải vậy ko?
Nó ngước lên bầu trời cao lòng nổi sóng"Anh có nhớ em ko?"và nó cx tự hứa rằng sẽ dành lại GP một lần nữa.Làm cho Gp yêu nó thêm một lần nữa.
----------------------------
VIỆT NAM
Sau khi nó đi,hắn cx ko còn như trước nữa.Nếu trước đây là một công tử hào hoa,ăn chơi thì bây h lại là một con ng lạnh lùng đến ghê người.Ko ai dám nhìn vào đôi mắt sắc lạnh của hắn nữa.Khắp ng tỏa ra một sự băng giá.Đến ngay cả NAm và Trâm cx đã ko còn nhận ra hắn nữa.Tất cả đều muốn hắn là Hoàng Gia Phong của trước đây.bây h trong tâm trí hắn chỉ có công việc và hok tập trong tương lai sẽ là một nhà lãnh đạo tài ba lạnh lùng.Tại sao khi yêu con ng ta lại thay dổi như vậy nhỉ?Đó là câu hỏi ko thể trả lời nổi.hắn cx thay dổi vì nó chăm chỉ hok hơn,ko chơi bời nữa.Nhưng cx chính vì nó bây h đã biến một chàng trai tuổi 17 đáng lí ra phải vui chơi thì h lại là một ng cao ngạo lạnh lùng.
sự thay đổi đó làm cho My ko thể chấp nhận dk.
- Anh Phong đừng nhu vậy nữa mà.Nhi đi rồi đừng hành hạ bản thân mình nữa có dk ko?
- Em đi tôi ko cần ai quan tâm.Trái tim tôi đã bị cô ta đâm thành nhiều mảnh rồi
- Gp em..em sẽ hủy hôn vs anh.My quả quyết ns
- Hủy hôn?Ko phải em rất mún đính hôn hay sao?Gp thờ ơ
- Phải em yêu anh.Nhưng là yêu GP trước đây ko phải là Gp bây h.Em ko thể két hôn vs 1 ng ko yêu mình chỉ lun nghĩ đến ng con gái khác.
- Tùy em anh ko quan trọng điều đó.
MẶc dù biết câu trả lời của anh nhưng My thực ko có cảm giác đau khổ.Có lẽ nào cô ko yêu Gp nhiều như mình đã tưởng ko lẽ cô nhầm lẫn giữa yêu và thích.Nhưng ko sao bây h tất cả đã có thể nhẹ lòng ko ai phải chịu nỗi đau nữa.
Lại ns về Gp,sau khi My đi lại tiếp tục uống rượu.Miệng lẩm nhẩm:
- Tại sao ng ta uống rượu có thể quên hết mọi thứ mà tôi thì ko?tại sao tôi lại lun nhớ về em?tại sao lại xuất hiện trong tái tim tôi rồi lại làm tôi đau khổ?
- em quá tàn nhẫn rồi.Liệu em có nhơ stooi ko?Liệu tôi có thể gặp em ko?
Hắn cứ mê sảng như vậy cho đến sáng.Hắn đâu biết rằng ở nơi đó nơi đang chứa ng con gái hắn yêu cx đang nhớ nhung sâu đậm về hắn
.Đang đứng trc cánh cửa tủ thần MỸ
- Con gái sẵn sàng chưa,phải cố lên.Mama nó ôm lấy nó vỗ về
- Pama con yêu hai người nhiều lắm!nếu..
- Ko có nếu..phải tự tin lên thì ms xứng là em gái của anh mày chứ.Anh còn chờ mày khỏ để típ tục cãi vs anh đấy.Nam nắm lấy tay nó nói
- Hai này ko dk bắt nạt bạn em đâu đấy.Nhất định em sẽ khỏe lại mà,hai cx ns vs nhỏ Trâm đừng lo nha hai.Nó khẽ cười lại thực trong long fnos ko biết có qua dk ko
- Nhi phải khở lại còn Quân nữa nhé.
- Nhớ rồi mà.Hihi
Bác sĩ bước vào nói:
- Chúng ta sẽ chuẩn bị,co cứ thả lỏng tinh thần là dk may mắn sẽ mỉm cười mà
-Dạ
bác sĩ ns vậy nhưng nó biết căn bệnh này nếu giữ dk mạng thì cx bị di chứng.mà luk đó nó ko muốn mọi người thương hại nó.Nó dk đưa vào phòng phẫu thuật.
- Con gái sẽ ko sao đâu.pama nó nói
- Phải sẽ ổn thôi.em gái của anh sẽ ổn mà phải ko.
- Nhi cố lên cx là vì người đó.
Nó ko ns gì khẽ cười nhắm mắt lại.Bác sĩ bắt đầu tiêm thuốc mê vào người nó.Nó ko muốn ngủ đâu,nó sợ nó sợ rằng nếu bây h nó ngủ liệu nó còn có dk nhìn thấy mọi người còn có dk nhìn thấy hắn ko.Nó khóc giọt nước mắt cứ nhẹ nhàng rơi xuống.Nó nhớ luk hắn gọi nó là đầu heo,nhớ lúc hắn ôm nó,nhớ lần đầu gặp,nhớ cuộc cãi vã thường ngày và nhớ lời hứa của cả hai.."Gia Phong em yêu anh".Nó chìm vào cõi mộng của mình.trong giấc mơ nó nhìn thấy những người nó yêu thương đang vẫy gọi nó.Trước mắt nó nhạt nhòa chỉ có hình ảnh của hắn đang đứng đó.Nó thực muốn chạy lại chỗ của hắn,nhưng sao bước chân cứ nặng chĩu như vậy nhỉ.Nó muốn một lần nữa hưởng thụ sự ấm áp của hắn.ánh mắt của hắn hiện rõ sự hận thù căm ghét vs nó.ánh mắt đó làm nó sợ hắn sẽ bỏ rơi nó.Nó ko muốn đâu.
- gia Phong em rất nhớ anh.
Nhưng hắn vẫn cứ quay đầu bỏ đi ko đoái hoài đến nó,vậy nó còn hi vọng gì nữa.ở cánh cửa kia có thiên thần và mẹ cuỷa nó,nó có thể đến đó.Vô lo vô nghĩ chẳng cần phải đau khổ vì tình làm gì nữa.Bước chân nó tiến về nơi đó,nhưng trái tim tâm hồn nó vẫn ở lại.Tiếng khóc tiếng gọi,van xin vang vọng ở đằng sau.Đúng rồi ở nơi đó còn pama,anh hai,quân và nhỏ Trâm nữa.Nó hứa rồi mà đâu thể làm họ thất vọng.Nó chần chừ quay lại nhìn một lần nữa,hắn ko cười vs nó nhưng trái tim nó thôi thúc nó hãy quay lại,nó sẽ vẫn có dk tình yeu của mình mà.Nó phải cố gắng chứ.Nó ko thể kết thúc tính mạng như vậy dk.Chắc chắn mẹ của nó sẽ ko đón nhận nó,bà muốn nó sống hạnh phúc hơn mà.
- Bác sĩ ko ổn rồi nhịp tim đang giảm.
- Sao lại vậy?Mau máy trợ tim.Nhanh lên
Bác sĩ đã cố hết sức nhưng nó vẫn nhịp tim giảm cứ như vậy sẽ...Nó muốn tỉnh lại nó muốn trở về nó muốn nhìn thấy hắn nó muốn giành lại trái tim của hắn.
- bác sĩ nhịp tim bình thường lại rồi.
- Thật kì quái mà.
Ánh đèn phẫu thuật tắt.Vị bác sĩ bước ra,tất cả đều nôn nóng chờ câu trả lời
- Sao rồi ca phẫu thuật thành công chứ.
- Chúc mừng ko có vấn đêg gì nữa rồi.Tuy nhiên di chứng thì ko ai ns trước dk.
- DI chứng?
- Phải nhưng mọi người yên tâm nếu điều trị tốt có thể giảm dk di chứng đáng kể.chỉ là sẽ thường xuyên lên cơn đau đầu.
- Cám ơn bác sĩ.
tuy ns là có di chứng nhưng chỉ cần ns ko sao là tốt rồi.
- con trai cx nên về nước lo hok đi.Con cx nghỉ một tuần rồi.Khi nào em con khỏe lại pama sẽ đưa nó về.
- Nhưng con muốn nhìn thấy nó tỉnh cơ.
- Nghe lời đi.dù sao chi nhánh bên đó cx ko thể thiếu ng lãnh đạo dk..
1 ngày...2 ngày nó cuối cùng cx chịu tỉnh lại rồi.
- Pama có phải con đã lên thiên đường,
- Ko đâu con qua cơn nguy kịch rồi.Con gái của Lâm hoàng Gia này phải thế chứ.ta biết con sẽ giữ lời hứa của mình mà.
- Hì con cảm thấy khỏ hơn rồi.Pama sau khi con khỏe lại con muốn học lại ở Mỹ.
- Dk theo ý của con.
Một tháng ở trong bệnh viện nó ngày nòa cx phải thuốc bổ rồi là bị ép ăn toàn mấy món nó ghét.Nó thực muốn xuất viện.
- pama đúng rồi sao 1 tháng nay con ko thấy Quân vậy ạ.
- Thằng bé về nước rồi.Pama nó kêu về để hok vs tập tiếp quản công ti.
- vậy cx dk nhưng cái ông anh hai này của con quá đáng mà em bị bệnh vậy mà cx chả qua thăm.
- Thôi nó cx muốn lắm nhưng nó cx đang phải ôn thi mà con.Vs lại nó cx thường xuyên gửi quà rồi ngày nào chả chat vs con.
- Đùa thôi,nhưng con muốn xuất viện.Con muốn học ngành thiết kế nha pama.
- Ok baby của ta.
Nó sẽ chôn tình yêu dành cho hắn vào trong tim ,nó sẽ chờ hắn một ngày nào đó nó sẽ khiến hắn yêu nó lần nữa
Chương 18: 5 năm ko gặp anh đã thay đổi rất nhiều
5 năm sau
Việt Nam
Một cô gái xinh đẹp tầm 22 tuổi bước ra khỏ cổng sân bay,khiến ai cx rớt mắt nhìn.Đẹp phải ns là rất đẹp a.Chiếc váy trắng xòe ra có chút dễ thương tinh nghịch,mái tóc dài thẳng mượt màu đen bay trong gió.Cặp kính đen sành điệu càng làm khuôn mặt trở nên xinh đẹp hơn.Vâng chắc chắn mọi người đều biết đó là ai phải ko ạ...là nó đấy,nhà thiết kế thời trang nổi tiếng thế giớ.Vs những mẫu thiết kế của nó chỉ trong vòng 1 tiếng đồng hồ đã có thể bán hết.Là người luôn thiết kế cho các sao nổi tiếng.đặc biệt tuy còn trẻ nhưng tự mình thành lập công ti riêng hiện đang ăn nên làm ra.Là con gái của chỉ tích Lâm Hoàng Gia nhưng chưa bao h dựa vào thế lực gd mình.tất cả đặt cho nó cái ten " Công chúa hoàn mĩ".Trong khi sựu nghiệp tại Mỹ lớn mạnh như vậy tại sao nó lại đột nhiên trở về nước.Lí do chỉ nó ms hỉu mà thôi.
Nó vẫy tay ra hiệu
- Nhi ơi tao nhớ mày lắm lun.Chắc chắn chỉ có nhỏ Trâm mà thôi.
- Xời...chắc sắp gọi là chị dâu rồi haha.Anh hai có bắt nạt mày ko đó.
- con bé này..
Nam cốc vào đầu nó
- Anh hai đau em đó.
- Thôi mình về nào.
chiếc xe dừng lại trước căn nhà quen thuộc của gd nó.Hóa ra nơi này vẫn như vậy.Duy chỉ ko có bóng dáng người đo....
- anh hai nơi này vẫn đẹp như xưa.
- vào nhà đi
Nó vừa vào nhà,mọi người đều vui vẻ chào đón nó.Ai cx hỏi thăm nó,ôm hôn nó suốt.Nó cảm thấy mệt mỏi muốn lên phòng nghỉ
- Anh hai dì năm mọi người cứ ăn nhé.em mệt quá.
Nó vừa bước vào phòng,úp mặt vào giường.
- Nhi tao vào nhé.Trâm gõ cửa.
- Ừm vào đi.
- mÀy lần này sao lại về?
- Thì để thăm chốn cũ vs lại tao cx nhận làm việc cho tập đòan thời trang J&S
- tập đoàn thời trang J&S,mày có biết ai là tổng giám đốc tập đoàn đó ko?Trâm kinh ngạc.
- Ko biết,papa tao ép buộc tao về đó làm việc.Mà thui kệ tao về đây cx là còn nguyên do khác.
- Là Gia Phong?
- .....Nó lặng im
- Có lẽ số phận lại gắn hai người vs nhau một lần nữa.
- Hử sao mày ns vậy?
- Ko có gì.
- Hôm nay mày ở lại ngủ cùng tao nha.
- Ok tao cx muốn vậy.
Nó thầm nghĩ trong lòng"Lần này trở về em muốn gặp anh,ng con trai mà em yêu duy nhất"
Mới sáng sớm chưa kịp tận hưởng giấc ngủ thì tiếng chuông điện thoại lại réo vang hôm qua nó đặp báo thức dậy sớm ,mai là ngày đầu đi làm mà.Cái tính ngủ lười của nó vẫn ko sửa dk,nó chùm chăn ngủ tiếp,mãi đến khi Trâm tỉnh ngủ hét loạn cả lên:
- OMG!7h kém 10 rồi.Trễ rồi..dậy mau con điên kia nếu ko muốn đi làm trễ.
- Trễ hả?Thui chết tao quên mất mau lên.
Nó cuống cuồng chyaj vào phòng VSCN.Dùy vội thế nào nó cx để mất hình tượng nhà thiết kế tài ba này dk.Nó mặc chiếc áo thun phá cách,ngoài khóc chiếc sơ mi ca rô màu đỏ đen,mặc chiếc quần bò.Cổ đeo dây chuyền đầu lâu.Mái tóc đước nó tết lệch.Chân đi đôi giày thể thao.Cả người nó toát lên vẻ năng động thoải mái.Nó đeo cặp mắt kính len vai đeo ba lô.Phải ns là xinh dễ sợ lun á.
Nó vội uống cốc sữa lên con xe iu quý phóng đi lun.Vừa đến nơi cách đó ko xa một chiếc xe đắt tiền cx dừng lại,bao nhiu ng xúm lại đặc biệt là các gái trẻ xinh xắn nha nhưng nó cx chả bận tâm vội và bước đi.Nó đi đến thang máy thì xui xẻo thật nha,thang máy lại hỏng đành pahir thanh bộ thui.Nó leo thang bộ,than thở:
- Mỏi chân quá trời lun.
nó leo cầu thang lên đến tấng 3 thì nghe loáng thoáng:
- HAy hum nay tổng giám đóc đến đúng ko?Nghe ns còn có cả tổng giám đóc của C&G nữa
C&G chẳng phải là công ti nhà nó sao?Tổng giám đóc chắc chắn là hai của nó rùi.papa cx tính trao cái ghế chủ tịch lại mà cx chả yên tâm về hai cho lắm.Nên cx cho nó về Việt tiện thể coi chừng anh hai lun.Nó thầm nghĩ" GD có công ti riêng,mình cx có công ti tự nhiên phải về đây làm thuê là sao trời"
- mẤy chị cho em hỏi sao tổng giám đóc đến lại vui mừng vậy ạ?Nó ngây thơ hỏi
- Ủa em ko bik hả?hoàng tổng ;à ng đẹp trai phong độ lắm a
- Hoàng tổng rất đẹp trai nha,phong độ,nhà giàu nữa tương lai sẽ là chủ tịch của tập đoàn.ai mà dk làm vợ của hoàng tổng thì tốt quá còn gì.
- Ừm đúng vậy,ng hoàn hảo như vậy mà đến giờ vẫn chưa có bạn giá đó.Một chị khác ns chen vào.
- Ko phải đâu trước đây đã từng đính hôn nhưng hình như ko có tình yêu nên đã hủy hôn rồi.
- Vậy ạ.Nó ns.
Theo nó biết thì vị hoàng tổng này là một ng hoàn hảo nha.Nhờ có hắn mà đã đưa tập đoàn đã mạnh lại càng mạnh hơn nữa.Xem ra mối quan hệ giữa J&S và C&G rất tốt.Nó bước vào phòng làm việc của mình.Dù sao cx là nhà thiết kế nổi tiếng cx pahir có không gian làm việc riêng.Nó ngồi vào bàn khuôn mặt trầm ngâm suy nghĩ.Liệu hắn có còn nhớ nó ko?Liệu hai ng có thể gặp nhau ko?Nếu gặp nhau hai ng sẽ như thế nào?Nó ko dám nghĩ tiếp nữa.Nó dồn vào công việc.Ko quan tâm đến xung quanh nữa.
- ủa đã 17h30 rồi sao?Nó làm việc say sưa quên lun thời gian
Nó vội cầm túi đi ra ngoiaf,luk này mọi người đã về hết,chỉ còn lại vài nhân viên tăng ca làm nốt công việc.
- các chị ở lại làm việc,em về trước nha.Nó cúi đầu chào mọi người.
- Uh.
Nó vừa bước ra khỏi cửa trong lòng tự nhiên thấy ko yên,tim cứ đập hồi hộp mãi.
- Haizz thật là bực mình mà.Nó cúi xuống nhặt đồ của mình lên.Nó vừa cúi xuống thì đã nhìn thấy chân một ngươi đàn ông,nó ngước lên nhìn.
"BỘP"Nó đánh rơi toàn bộ đồ mình vừa nhặt lên,khuôn mặt thất thần nhìn ng đàn ông đối diện.
- Anh..anh...Nó ko ns ra lời,nỗi nhớ lại cuộn trào trong lòng nó,nó mún ôm người đối diện.Muốn tận hưởng ấm áp từ hắn.Nhưng sao hắn lại như vậy,lạnh lùn khiến ng khác sợ hãi ko dám đến gần.Nó sợ khi thấy khuôn mặt lạnh tanh của hắn.
- Đã lâu ko gặp.hắn bình thản ns.
- Anh vẫn sống tốt chứ.nó lí nhí hỏi.
- Từ này ng con gái đó đâm một nhát vào trái tim tôi thì khi đó trái tim đã chết.Tôi còn nỗi đau nào chưa nếm thử.Có lẽ chắc cô Lâm đây phải sống tốt lắm.Hắn vô cùng ngạc nhiên,tức giận,nhó nhung lại hiện về khi thấy nó.Nó vẫn vậy,nhí nhảnh dễ thuông.Chắc chỉ có hắn là thay đổi
- Cô Lâm?Anh có thể đừng ns như vậy dk ko?Nó khóc nó khóc thật rồi.
- Cô ns xem chúng ta nên xưng hô thế nào,tôi thấy chúng ta cx chẳng khác nào ng dưng.vs tôi chúng ta đã chẳng còn là gì của nhau vào cái ngày trái tim tôi bị cô làm tổn thương rồi.
- Em..xin lỗi.
- Xin lỗi sao?Cô đủ tư cách sao?
Hắn bỏ đi,ko một lần quay lại nhìn nó.Nó khụy xuống.Tim nó thắt lại,đau thật.Nó làm sao chịu dk đây.Nó yêu hắn lắm nhưng sao bây h lại chuyện lại thành ra như vậy.Có lẽ hắn đã ko còn yêu nó rồi.Nó nên từ bỏ rồi.Hắn đã khác xưa.5 năm qua hắn ko còn là ng con trai vui vẻ,hào hoa nữa hắn đã là con ng lạnh lùn băng giá.Tại nó..tại nó hết.
Hắn nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của nó..thấy nó khóc hắn ko chịu dk.Hắn muốn đến ôm nó,nhưng lòng hận thù nỗi đau mà nó để lại cho hắn thật ko có cách nào xóa bỏ.Hắn cx có lòng tự trọng của riêng mình,hắn ko muốn bị nó làm cho đau khổ thêm nữa.
- Hoàng Nhi ơi Hoàng Nhi em bảo tôi phải làm gì vs em đây.Tôi đã chịu đủ đau khổ rồi.
Chương 19:Em sẽ khiến anh yêu em lần nữa.
nó trở về nhà trong tâm trạng rối bời.Nó ko ăn cơm,nhốt mình trong phòn.Nó ngâm mình trong nước lạnh,nước hòa cùng vs những giọt nước mắt của nó.Nó mệt thật rồi,bao năm qua lí do để nó cố sống chỉ có hắn mà thôi.Vì hắn nó ms trở về nơi này.Nhưng gặp lại thì sao chứ,chỉ tổn thương thêm thôi.
Nó muốn đến một nơi,một nơi chứa đầy hạnh phúc của nó.Nhưng có lẽ hạnh phúc đó chỉ có trong quá khứ mà thôi.Nó mặc chiếc váy trắng khoác chiếc áo mòng,bước ra ngoài.
- Tối rồi em còn đi đâu thế Nhi.Nam hỏi nó.
- Em muốn đi dạo thôi.Hai đừng lo,em sẽ về sớm mà.Nó ns để Nam yên tâm.
- Vậy về sớm nhé.Kêu bác Ba tài xế đưa đi.
- Thôi em muốn đạp xe.
Nó đạp chiếc xe đạp,tận hưởng làn gió.Hơi lạnh..gIá như có hắn thì tốt quá.nó mún đạp xe bở mún tìm lại cảm giác truowcs đay khi hắn chở nó.Nhưng vẫn ko tìm dk..phải chăng nó chỉ hoàn hảo khi có nửa kia của mình.Chiếc xe dừng chân trước đồi cỏ.Nơi này vẫn như trước..mình đã nghĩa sẽ ko ai chăm sóc nó vạy mà toàn bộ nơi này vẫn đẹp như trước.Nó thầm nghĩ.
Nó ngồi xuống thảm cỏ nơi nó và hăn sđã từng ngổi.Nó ngẩng lên bầu trời ngắm sao.
- Em mún gặp anh,chàng trai của em.
Nó giơ chiếc dây chuyền mà hắn đã tặng nó.Nó nhớ tới lời hứa của cả hai ở nơi này.
Nó bước tới mộ mẹ nó.ngạc nhiên xen lẫn hạnh phúc bất ngờ..hắn đang ngồi đó.
- anh cx đến đây.
Hắn quay lalij nhìn nó một luk rồi trả lời:
- Uh.
- sao anh ở đây.nó tò mò.
- Ngang qua.
- Thật sao?
- Uh
- Anh ko thể ns nhìu hơn một chút dk ah?
- Ko cần thiết.
- Tùy anh.
- Anh vẫn nhớ lời hứa của chúng ta chứ.Nó ngồi xuống cạnh hắn ns.
- ko.Hắn lạnh nhạt trả lời.hắn biết mình đang ns dối.5 năm qua hắn ko bao h quên lời hứa đó.
- Nó rất quan trọng đáy.Nó hơi thất vọng
- Vs tôi thì ko.
- Ko wan trọng vs anh sao?Nó bùn lắm khi nghe hắn ns vậy.
- dĩ nhiên.
- em đã lun chờ anh suốt 5 năm nay.Nó cúi đầu ns.
- Chờ?để làm gì?
- Vì em mún anh mở khóa trái tim em.Em đã lun giữ sợi dây chuyền đó.
- Quên đi nó ko có ý nghĩa?hắn tim nhói đau khi nghe nó ns vậy,trc đây nó đã từng ns tình yêu nó dành cho hắn chẳng là gì cả.
- Ko có ý nghĩa sao?em đã lun chờ anh đến thực hiện lời hứa của mình..
- Tại sao pahir như vậy chứ?
- Vì em mún thực hiện lời hứa đó.Vì anh em cx đã từ bỏ những ng đàn ông khác.
- Từ khi nào em thích tổn thương ng khác vậy.
- Sao?
- Trc đây em cx ns em iu tôi nhưng sau đó lại ns tình cảm đó chỉ là trò đùa của sự thương hại.Em có biết tôi đau lắm ko?hắn tức giận ko kiềm chế cảm xúc
- Xin lỗi...Nó thật đã mún quên hắn nhưng khi nhìn thấy hắn ý ngĩ đó lại biến mất.Nó vẫn rất iu hắn.
- Ko cẫn phải xin lỗi.
- Cho em cơ hội.
- Để 1 lần nữa làm tổn thương tôi.
- Em...
Hia ng rơi vào trạng thia sim lặng.Nó pahs vỡ bầu ko khí đó:
- Ns thật cho em bik anh có nhớ em ko,có nhớ lời thề của chúng ta ko.Anh còn mún thực hiện lời hứa vs em ko.
- Ko.
Nó thoáng chút buồn,nhưng nó nhìn vào cổ của hắn.Sợi dây chuyền vẫn còn hắn vẫn còn giữ
Nó vui lắm..nó biết hắn vẫn lun iu nó mà.
- Ns dối,tên xui xẻo nhớ nhé em chỉ ns 1 lần thôi
EM YÊU ANH VÀ EM SẼ KHIẾN ANH IU EM LẦN NỮA.
Hắn ngây ng nhìn nó.Nó hét xong đã bỏ chạy.Pahir rồi nó vẫn còn cơ hội mà cần gì pahir buồn.Hắn sẽ phải iu nó lần nữa.Nó tin như vậy..ko phải cống chúa và hoàng tử sẽ lun bên nhau sao.