Chap 1 : cái trường quái quỷ !
Tinh...Tinh...Tinh 6h cái đồng hồ chết tiệt kêu ầm ỹ làm hắn đau đầu nhức óc đến phát điên lũi thũi zậy , làm vệ sinh cá nhân xong hắn vào thay quần áo rồi đứng trước gương sịt sịt cái gì đó mà tóc tai rựng như giật điện !
Bước xuống lầu
-Chào thiếu gia . Chào thiếu gia ! ( tiếng người hầu chào hắn )
-Ừ ! hắn vào bàn ngồi thì người hầu lên tiếng .
-Thiếu gia
-Sao???
-Má tôi ốm tôi muốn xin nghỉ vài 3 tháng !
-Ừ đc rồi ! chị đến gặp bác quản gia lấy tiền rồi thu xếp quần áo về đi . ( hắn cũng tốt lắm chứ bộ )
Pim...Pim xe tới . Hắn với vội hộp sữa rồi bước lên chiếc ôtô đen sang trọng .
-Chào thiếu gia ( a lái xe chào hắn )
-Ừ . chào a !
-Hnay là ngày đầu tiên đến trường mới cậu có lo lắng gì k ( a lái xe thân mật hỏi )
-Sao chứ có gì mà lo , chuyện thường thôi mà ( hắn cười có vẻ như quen với việc chuyển trường lắm rồi )
Tại nhà ai đó : Tường Vy dậy thôi con , 6h30 rồi con k định đi học hay sao . nó bật ngay dậy rồi cắm đầu cắm cổ lao vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân xong nó thay quần áo cái bộ đồng phục quen thuộc rồi lao ra phòng ăn vớ tạm mẩu bánh mỳ với 1 hộp sữa rồi chạy thẳng ra sân leo lên xe đạp .
-À quên ! con chào má con đi học .
-Ừ đi cẩn thận nghe con ( bà Linh nói từ trong nhà vọng ra )
-Vâng con bík rồi , má ăn xong rồi cũng đi làm đi nhé
-Ừ con cứ đi học đi
Nó tức tốc đạp hết công suất tới trường vừa bước vào cổng thì cũng đúng lúc cậu thiếu gia nhà họ Nguyễn cũng tới hắn hiên ngang bước vào trường như ông hoàng tới trại người làm của nhà hắn , khiến nó thấy thật gét trước sự kiêu căng hống hách của hắn! Nó dắt chiếc xe đạp yêu quý vào nhà xe rồi chạy thật nhanh lên lớp , yên vị tại chỗ ngồi nó lôi cái máy nghe nhạc Mp3 của nó ra và nghe bài hát quên thuộc mà nó yêu thích Ký ức nhạt nhòa . đang nghe đến đoạn hay thì tùng...tùng...tùng vào lớp thì bỗng những đứa con gái trong lớp rú lên
wOW a ấy thật đẹp zai hắn đi qua thì bỗng quay lại
-Lớp 11A1 , à đây rồi hắn cười toe toét ( tìm mãi mới thấy )
Hắn bước vào với bao nhiêu con mắt ngạt nhiên mồm chữ O mắt chữ A thì cô giáo lên tiếng
-Tất cả im lặng đây là bạn Nguyễn Minh Đức mới từ trường xxx chuyển tới lớp ta mọi người giúp đỡ bạn ấy nhé .
-Chào mọi người mình là học sinh mới mong mọi người giúp đỡ mình nhé !
-E là học sinh ưu tiên nên e tự chọn chỗ ngồi đi . ( cô giáo lên tiếng )
Hắn nhìn qua 1 lượt rà sét trong vài giây suy nghĩ rồi hắn phi tới chỗ nó ngồi xuống cạnh nó và nói
-E sẽ ngồi ở đây ( hắn cười tươi )
Chỉ vì hắn thấy lạ tại sao con nhỏ này trông xinh xắn như vậy lại đeo cặp kính nobita to đùng ngớ ngẩn nên muốn ngồi cạnh nó để tìm hiểu xem ( vì hắn là con người muốn gì là phải đc nấy ) Bọn con gái trong lớp bực tức rồi nói thật lớn " KHỔ CKO CẬU RỒI " nó quay sang nhìn hắn rồi quay ra phía cửa sổ như kiểu hắn là người vô hình làm hắn tức muốn chết vì chưa có đứa con gái nào dám nhìn hắn xong quay đi ngay như vậy . Tùng...Tùng...Tùng ra chơi
Nó gục xuống bàn như kiểu mệt mỏi lắm vậy thì bỗng này_này ( giọng của hắn )
-Gọi tôi hả? ( nó ngạt nhiên vì đã học ở lớp này năm nay là năm t2 mà chưa từng 1 ai nc vs nó )
-Ừ gọi cậu đó , tSao trong giờ k nói gì?
-Tại sao lại phải nói ( cái giọng nghe như sắp chết của nó )
Làm hắn bực muốn chết vì đã có đứa con gái nào ko sung sướng khi đc hắn hỏi đâu chứ đằng này con nhỏ này lại vậy ! đang định mở miệng ra nói thì bọn con gái trong lớp chạy lại vây quanh hắn , người thì hỏi han , người thì xin chữ ký y như đc gặp ca sĩ .
Tùng...Tùng...Tùng vào lớp
Ngồi ổn định chỗ ngồi hắn quay sang
-Làm cốc cafe chứ ??
Ngơ ngác nó quay sang
-Nói chuyện vs tôi hả !
Làm hắn tức chết vì nó như kiểu ngoài hành tinh rơi xuống k hiểu tiếng của lòai người vậy ! hắn cố kìm nén .
-Ừ nói chuyện vs cậu đó !
-Thôi , tôi phải về nhà !
Hắn chố mắt nhìn nó Ò.ó ! con này như k phải con gái vậy đc 1 người đẹp zai công tử như hắn mời đi uống cafe mà lại từ trối , làm hắn càng tò mò nên đã quyết tâm nhất định phải tìm hiểu đứa người ngoài hành tinh này ! cắt ngang dòng suy nghĩ Tùng...Tùng...Tùng tan học . Nó thu dọn sách vở trên bàn rồi cấp vào cặp đứng lên đi xuống nhà lấy xe đăng dắt ra cổng thì hắn chạy ầm ầm đến cô có thể cho tôi số đt đc k ? ( hắn thở hổn hển )
-Đc . 0984431xxx đc chưa .
-Đc rồi . tk cô về nhé ( hắn cười toe toét )
Nó mặc kệ đi ra cổng rồi leo lên xe rồi đi trên con đường mà 2 năm nay ngày nào cũng đi . Nó đang đi thì 1 người đàn ông đi qua nó đừng xe lại rồi sũy nghĩ . Tsao ông ta giống ba quá vậy rồi nó cứ đứng đó suy nghĩ giữa cái nắng trang trang 12h trưa tự nhiên nó có cảm giác như ai đang bóp nát trái tim nó k cho nó thở và rồi RẦM ! Nó nằm vs cái xe đạp ở giữa đường , mọi người k hiểu vì sao nên đều xúm lại , rồi 1 người phụ nữ gọi taxi và đưa nó tới viện! Sau 3h ngủ ly bì thì nó tỉnh và thấy nhức đầu nhức kinh khủng khiếp nó ngỡ ngàng khi nó đang nằm ở đâu thế này tSao nó lại nằm ở đây đang suy nghĩ k hiểu vì sao thì 1 người đàn ông bước vào .
-Cháu tỉnh rồi àh
-Vâng ! nhưng sao cháu lại ở đây vậy bác? ( nó ngạt nhiên hỏi )
-Cháu bị ngất và 1 cô đưa cháu tới và đi mất rồi .
-Vậy ạ! thế cháu có thể về chứ bác ?
-Ừ nó đứng xuống giường mà người vẫn choáng váng !
-Thế...Thế ba má cháu đâu? tSao k thấy đến?
-Zạ má cháu đi làm còn ba thì ... còn ba cháu thì mất rồi ( nó cười buồn )
Thế họ có bít k?
-Bít gì hả bác? ( nó ngơ ngác )
-Bít cháu bị bệnh
-Bị bệnh ư ! ( mặt nó tối sầm lại ) bệnh gì ạ ( người nó bắt đầu run lên )
-Cháu k bít mình bị bệnh sao? ( ông bác sĩ cũng thấy lạ ) cháu bị ung thư đã chuyển sang giai đạn t2 rồi !
Giờ nó run lên bần bật những giọt nước mắt nhỏ bé bắt đầu rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của nó !
-Bác nói dối , cháu k tin ! ( nó cố phủ nhận ) lsao mà cháu lại bị căn bệnh đấy đc . Bác đùa ác quá ( dần dần những giọt nước mắt cứ rơi như mưa như cái ngày ba nó mất vậy nó khóc rất nhiều khóc tới nấc lên nghẹn ngào )
-Xin lỗi ( ông bác sĩ cúi mặt , vẻ mặt bất lực của ông đối vs các bệnh nhân ) Bác k giúp gì đc cháu . Thực sự xin lỗi cháu !
Ông bác sĩ tiến lại gần rồi ôm nó vào lòng như đang ôm đứa con gái bé bỏng của ông và nói . Còn 1 năm nữa cháu có thể làm những gì cháu muốn bác sẽ giúp cháu ! Vừa nói dứt câu nó càng khóc to nước mắt dàn dụa
-tSao! Tsao lại là cháu tSAo ông trời bất công với cháu vậy? Cháu đã làm gì sai ?????
Ông bác sĩ bất lực chỉ bít ôm nó vào lòng giống ngày ông đã làm như vậy vs đứa con gái thân yêu của ông . Cũng gia đi trong vòng tay của ông ! 1 tiếng khóc nức nở nó bắt đầu ngừng khóc là đứng lên . Cháu phải về đây chào bác ! Cảm ơn bác đã nói cho cháu bít ! Ông bác sĩ chỉ gật đầu và rồi vẫy tay chào nó !
...Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ ^^Chap 2 : công việc !
Nó vừa về tới nhà thì thấy bà mai đứng trước cửa đang quét sân . Nó chạy lại ôm chầm lấy bà !
-Con vẫn ổn chứ ! ( bà mai lên tiếng sau hành động kỳ lạ của nó )
-Zạ con k sao má . con chỉ là quá nhớ má thôi ! ( nó cười cố che giấu cảm súc đau khổ của mình )
-Vậy thôi con vào thay quần áo đi rồi ra nấu cơm giúp má . Má phải đi làm thêm giờ sắp tới dỗ bố con rồi phải làm dỗ cho bố con mà má k còn tiền ( bà Linh mặt buồn )
-Vâng con bít rồi thưa má !
Nó chạy vào nhà cất cặp sách rồi thay quần áo bỏ cặp kính ngớ ngẩn ra mắt nó sưng húp lòng quặn lại ! nhưng nó là người cứng rắng nên k hề khóc khi có bà Linh ở nhà nó sợ bà buồn sau vụ mất đi ba , bà đã buồn tưởng chừng k vực dậy đc nhưng vì nó bà đã cố gắng vực dậy để làm lụng kiếm tiền nuôi nó ăn học mà giờ mất nốt cả nó thì sao bà có thể sống nổi đây ?
5h
6h
7h
8h
9h
10h
Làm xong tất cả mọi việc nó lê lết thân hình mệt nhọc của nó vào phòng nằm gọn trên giường suy nghĩ ! rồi nó đưa ra quyết định phải sống thật có nghĩa dù chỉ là còn 1 năm , phải kiếm 1 khoản tiền để sau khi chết má nó có thể an hưởng tuổi già rồi đang suy nghĩ nó ngủ thiếp đi lúc nào k bít !
Lúc này cậu thiếu gia họ nguyễn trằn trọc k ngủ đc cầm lấy đt và cứ lẩm bẩm 1 mình .
-Gọi hay k , có sợ cô ta la k? Tính khí cô ta thất thường như vậy !
Suy nghĩ hồi lâu rồi cậu ta quyết định gọi !
Hồi chuông t1
Hồi chuông t2
Hồi chuông t3 vẫn k thấy bắt máy cậu ngẩng lên nhìn đồng hồ " Chết cha 11h rồi " chắc cô ta ngủ rồi thôi vậy ! và hắn cũng đi ngủ luôn !
Sáng hôm sau
Nó zậy rất sớm zậy nấu bữa sáng rồi lên tiếng :
-Má ơi ra ăn sáng con nấu xong rồi . Muộn rồi con phải đi học đây , con chào má !
" Thiếu gia Thiếu Gia " dậy đi học thôi muộn rồi đó ( ông quản gia lay ng hắn )
-Ừ tôi bít rồi ông xuống trước đi ! tôi xuống liền .
Như mọi ngày hắn làm vsinh cá nhân xong thì bay xuống nhà ngồi vào bàn ăn sáng nhưng k hiểu tsao cậu cứ vui vui ! ( hay là vì chuẩn bị đc gặp người ngoài hành tinh )
Tới trường vừa bước xuống xe hắn hí hửng vì thấy nó định chạy lại thì trời ơi bọn con gái ở lớp chạy đến vây kín cậu . tranh nhau nói : " bạn mới tới hả ?" đứa thì " bạn ăn sáng chưa mình vs bạn đi ăn sáng nhé " đứa thì " chúng mình đi dạo 1 vòng nhé " làm hắc tức muốn chết hắn cực kì gét nhưng đứa con gái mê zai như mấy con nhỏ này ! hắn cười 1 nụ cười chết người chết người rồi . 1 2 3 chạyyyyy!
tức tốc hạy lên lớp rồi chạy lại cạnh nó rồi thở hổn hển , nó nhìn mà phát bật cười , hắn ngơ ngác nhìn nó rồi cứng đơ !
-Ôi thật k tin nổi tsAo con nhỏ người ngoài hành tinh này đẹp vậy ò.Ó !
Tùng...Tùng...Tùng vào lớp
Hắn lên tiếng " này này "
-Sao vậy?
-Tí đi uống cafe vs tôi nhé ?
-Tôi k thích !
-Ặc . thế cô thích uống gì tôi mời !
Nó cười nhếch mép 1 cái rồi quay đi vài giây suy nghĩ nó phát biểu 1 câu làm hắn troáng váng :
-K thích uống gì cả !
-Thế cô thích gì hắn ( bực mình nói )
-Tiền ! a cho tôi hả mà hỏi !
Hắn mặt ******** như khỉ ăn ớt ! Vài giây suy nghĩ rồi hắn đưa ra quyết định :
-Ừ đc tôi sẽ cho cô , nhưng đổi lại cô phải làm việc cho tôi , vì nhà tôi đang thiếu người giúp việc ( hắn cười thích thú )
-Cái gì thật ko đấy hả ? ( nó bắt đầu suy nghĩ có nên tin lời hắn ta k nhỉ , hắn ta có lừa minh k vậy ? )
Suy đi tính lại nó nghĩ chỉ còn 1 năm ngắn ngủi nữa là nó đã phải xa thế giới này còn đắn đo gì nữa nếu có thể kiếm 1 khoản tiền giúp mẹ nó trang trải cuộc sống !
-Đc tôi đồng ý . nhưng a giả cho tôi bn hả ? ( mặt tỉnh bơ nó hỏi hắn )
Đôi chút ngạc nhiên rồi hắn cũng trả lời
-100 triệu 1 năm ok ! ( hắn cười gian sảo )
-Thật ko hả ? ( nó k tin nổi vào những gì mình vừa nghe )
-Thật chẳng nhẽ cô thấy tôi giống đùa lắm àh ! Nếu cô k tin chúng ta sẽ làm hợp đồng ok !
-Đc a nói là phải làm đó !
-Nhưng tôi đã nói xong đâu , cô phải tới nhà tôi ở ! ( hắn cười nham hiểm làm nó rợn cả tóc gáy )
Suy nghĩ 1 lúc rồi nó nói :
-Để tối tôi trả lời đc hok , tôi về hỏi ý kiến má tôi đã , a đọc số a đi tối tôi sẽ gọi rồi trả lời !
-Ok . 016984xxxxxxx
-Ok . tôi sẽ gọi !
Kết thúc cuộc nói chuyện nó và hắn lao đầu vào học , thỉnh thoảng k quên quay sang nhìn chộm nó !
Tùng...Tùng...Tùng tan học như mọi ngày nó ra lấy xe rồi đi về nhà !
Tại nhà nó :
-Má à . Con có 1 việc muốn nói vs má !
-Ừ con nói đi !
-Từ lúc ba mất con k có 1 người bạn nào cả . mãi tới giờ con mới có 1 người bạn vậy nên con muốn sang ở vs cô ấy đc hok má năm nay cũng là năm thi nhiều nhất nên con muốn sang học chung cùng cô ấy , cô ấy học rất giỏi có thể giúp con trong việc học tập !
Mới đầu bà Linh nhất quyết k đồng ý nhưng về sau đành phải chịu vì nghĩ nó cũng cô đơn lắm từ khi ba nó mất , nó sống mặc cảm k tiếp súc vs ai cả !
-Ừh đc nhưng con phải thường xuyên về nhà nghe !
-Vâng con bít mà má ! con yêu má lắm!
Kết thúc cuộc nói chuyện , nó chạy vào phòng rồi gọi đt cho hắn !
" Thiếu gia Thiếu gia " cậu sao vậy cứ ngồi đờ đẫn từ nãy đến h` nhìn cái đt .
-K có gì ông đi ngủ trước đi . đang nói thì
-Tùng...Zing...Zing...Tùng...Tùng...Zing...Zing ( quả nhạc chuông bài chiếc đèn ông sao của hắn vang lên )
-Alo , sao giờ cô mới gọi hả , cô có làm k nói 1 cậu để tôi tìm người # nào ! hắn cáu gắt nói
-Tôi...Tôi có làm !
-Ừ tốt mai đi học về tôi qua đón cô . Ok! ( hắn cúp máy k để cho nó nói thêm lời nào )
Hắn cười sung sướng rồi lên phòng đánh 1 giấc ngon lành tới sáng !
" Thiếu gia " mau dậy đi tới giờ đi học rồi ( vừa nói ông quản gia vừa gõ cửa )
-Đây đây , tôi dậy liền đây !
Làm vệ sinh cá nhân xong rồi hắn xuống dưới lầu ăn sáng , ăn xong thì xe tới cậu vừa đi vừa hát làm a lái xe cũng phải bật cười .
-Thiếu gia hôm nay vui vậy ? lại còn hát nữa chứ !
- ^^ lạ lắm sao , a có thích k ngày nào tôi cũng hát cho a nghe ( hắn cười đểu )
-Zạ thôi ạ ! Cảm ơn thiếu gia :))=))
Tới trường " lại nữa rồi hắn mặt buồn tiu nghỉu " chắc tôi k sống nổi mất hắn nghĩ thầm
-Bạn đi ăn sáng vs mình nhé hay đi uống chút nước !
2 con nhỏ cùng lớp tranh nhau nói . làm hắn bực mình muốn chết !
-Thôi tôi có việc rồi tôi đi trước đây . Chào 2 cậu gặp lại ở lớp nhé ! hyhy
Hắn tung tăng lên lớp y như trẻ con mới đc mẹ mua kẹo cho vui mừng k siết . chạy lại chỗ nó !
-Cô ăn sáng chưa tôi mời cô ăn sáng nhé !
-Thôi tôi ăn vs má tôi rồi , cảm ơn anh ( nó cười nhạt )
-Vậy tí tôi chở cô về lấy đồ nghe !
-Nhưng con chiếc xe đạp của tôi thì sao ( nó ngơ ngác hỏi )
- Ờ thì tí tôi bảo người đến lấy dùm cô là đc rồi ( hắn nháy nháy mắt )
-Nó cười nhạt rồi đáp . Ừ vậy cũng đc !
Vèo 1 cái đã Tùng...Tùng...Tùng hết giờ tan học !
-Nào tôi trở cô về lấy đồ , hắn cầm tay nó lôi đi làm bao nhiêu ánh mắt hình viên đạn đang nhìn chằm chằm vào nó vs vẻ mặt tức tối !
Về tới nhà nó nhìn quay nhà thì bít mẹ nó chưa về . Nó dọn dẹp đồ đạc rồi viết lại 1 tờ giấy để trên bàn rồi đi sang nhà hắn .
Tại nhà hắn :
-Để tôi đưa cô lên phòng !
Nó ngơ ngác nhìn xung quanh ngôi nhà . Ôi đang nằm mơ hay sao vậy , cái nhà này to gấp 4 lần nhà nó , từ bàn ghế đến gạch lát sàn toàn đồ đắt tiền , nó ngạc nhiên ?
-Tsao nhà a nhiều người vậy rồi còn thuê tôi ?
Hắn ấp úng rồi trả lời nó
-Ừ thì , Ừ thì cô là người giúp việc riêng cho tôi , là người giúp việc đặc biệt đó ( hắn nháy nháy mặt đểu giả )
-Ừ gia vậy !
Hắn đưa nó lên phòng cái phòng sát ngay phòng của hắn , hắn mở cửa phòng ra làm nó bàng hoàng k tin nổi 1 căn phòng thật đẹp bên trong toàn màu hồng từ " ga trải giường cho đến rèm cửa sơn tường , cả chiếc bàn học cũng mầu hồng luôn " nó ngạc nhiên lắm định lên tiếng hỏi thì hắn nói :
-Đừng hỏi gì tôi gét nhất ai hỏi nhiều đó bít chưa !
Nó nghe rồi cũng gật đầu
-Vậy cô sắp xếp đồ đi , rồi nghỉ ngơi 1 lúc tí tôi gọi ăn cơm .
-Ừ rồi bít rồi ( nó trả lời bằng cái giọng mệt mỏi )
Nó sắp xếp đồ xong rồi ngủ thiếp đi lúc nào k bít , và nó nằm mơ ngày tận số đến vs nó , nó nằm trên giường bệnh và nhìn mẹ nó nước mắt của bà dàn dụa ước hết cái áo công nhân xanh và nó nhìn thấy ba nó đứng ngoài cửa và vẫy tay ra hiệu là đến lúc phải đi rồi rồi nó nói vs bà Linh
-Con yêu má nhiều lắm !
Rồi nó đi theo ba nó đi đến 1 nơi # rất xa rất xa cái nơi mà bố nó đã ở trong trong mười mấy năm qua , nhưng nó đau lòng lắm vì nó k muốn ***** nó ở lại 1 mình và rồi CỐC....CỐC....CỐC nó tỉnh sau cơn ác mộng mồ hôi đầm đìa vẻ mặt tái nhợt hắn bước vào
-Cô sao vậy ! tSao mới chỉ có 1 tiếng đồng hồ mà cô thành ra như vậy ( vẻ mặt lo lắng của hắn )
-À tôi kO sao tôi nằm mơ thấy ác mộng thôi ( nó cười nhạt )
-Ừ thế cô thay quần áo rửa mặt rồi xuống ăn cơm đi , tôi xuống trước đợi cô !
-Ừ tôi xuống liền !
Thay quần áo xong nó xuống lầu , thì đột nhiên điện tắt hết nó hơi sợ và nghĩ ko bít có chuyện gì xẩy ra nhưng vẫn cố đi tiếp thì đột nhiên ở đằng xa có cái gì đó sáng sáng nó tiến lại gần càng gần thì nó nhìn thấy hắn và hắn nói chào mừng cô tới nhà tôi trên tay cầm chiếc bánh gato với mấy cây nên " lại đây thổi nến đi " hắn nói ! Nó tiến lại gần thổi nên rồi bỗng hắn hôn lên môi nó ! Vài giây cứng đơ người mắt mở to trợn tròn nhìn hắn rồi BỐP
-A điên hả , nó ôm má rồi chạy lên phòng rồi khóc nức nở !
Hắn ngạc nhiên k hiểu vì sao mình làm vậy chắc tại hắn k thể nào cưỡng lại vẻ đẹp lạ lùng của nó ! hắn lũi thũi lên lầu gõ cửa phòng nó CỐC...CỐC hắn mở cửa vào thấy nó đang khóc nức nở k hiểu vì sao hắn thấy cảm giác tội lỗi đầy mình tiến lại gần nó
-Tôi xL . thực sự xL tôi sai rồi cô tha lỗi cho tôi nhé ( hắn nói 1 loạt ra rồi im lìm )
Vừa khóc vừa nhìn hắn rồi la lớn
-A có bít đấy là nụ bít đấy là nụ hôn đầu tiên của tôi k hả ? ( nói đến đấy nó càng khóc to hơn )
Hắn lắp ba lắp bắp
-Tôi ... tôi xL , thực sự tôi k cố ý ! ( vẻ mặt có vẻ hối cải của hắn làm nó tha thứ )
-Ừ đc rồi , giờ tôi đang đói tôi muốn ăn cơm ( quẹt nước mắt vào nói )
Hắn cười tươi rồi dẫn nó xuống bếp 2 người ngồi vào bàn ăn k 1 tiếng nói không khí có vẻ hơi ảm đạm nhưng trong lòng ai đó lại đang vui vẻ như trúng số !
cHAP 4 : của nợ tìm tới !
Cốc...Cốc...Cốc : " Thiếu gia " dậy ăn sáng thôi Ò.ó giọng ông quản gia !
-Ừ tội dậy ngay đây !
Hắn mò dậy làm vsinh cá nhân thật nhanh rồi chạy sang phòng nó , CỐc...CỐC...CỐc
-Dậy đi xuống ăn sáng rồi còn đi học !
-Ừ ừ tôi dậy ngay đây ! nó ngáp ngắn ngáp dài rồi mò dậy 5p sau nó xuống lầu ngồi vào bàn nó lặng lẽ ăn thì bỗng Tùng...Zing...Zing...Tùng...Tùng...Zing...Zing ( cái nhạc chờ khủng khiếp của hắn )
-aLo , ai đó
-À My à e , có việc gì mà sáng sớm đã gọi a vậy rồi ?
-À k đc đâu a bận rồi để a bảo xe tới đón e nhé !
-Ừ vậy bye e !
-Ai vậy? nó hỏi !
-1 người bạn cô ăn đi đừng hỏi nhiều có nhớ lời tôi nói k hả ( hắn cáu )
-Ừ ừ nó cắm cũi ăn k 1 tiếng ho hoe !
Pim...Pim xe tới :
-Ăn xong chưa đi học thôi .
-Ừ a đi trước đi tôi đi xe đạp cũng đc !
-Cô điên sao mà đi xe đạp ! Xa lắm đó !
-Tôi đi quen rồi với lại tôi muốn đi xe đạp ( nó cười nhạt )
-Kệ cô , tôi đi trước đây , thật là bực mình!
Tùng...Tùng...Tùng tan học :
-Tối nay tôi bận cô ăn cơm trước k cần đợi tôi đâu !
Nói xong hắn đi mất hút để lại nó với vô số câu hỏi ! =.="
Về tới nhà tắm rửa ăn cơm xong nó ngồi trên chiếc ghê sofa xem tivi nhìn lên đồng hồ đã 9h rồi mà chưa thấy hắn về nó bắt đầu thấy hơi lo ( dù sao hắn cũng là chủ của mình mà )
rồi 10h
11h vừa nó quyết định k chờ hắn nữa vừa tắt tivi thì thấy hắn về nhưng k phải mà còn có 1 cô gái nữa , 2 người khoác tay nhau trông rất tình cảm làm nó hơi bất ngờ rồi Bụp cả 2 ngã sỗng soài ra đấy nó chạy lại đỡ hắn vào ghế rồi chạy ra đỡ nốt cô gái đó nó nói :
-Trời , uống gì mà uống nhiều vậy? ( vẻ mặt khó chịu )
-Cô cô chưa ngủ sao hắn lè nhè nói !
-Tôi chưa đợi a đó !
-Ửa vậy sao , khỏi cần rồi hắn lê lết lên phòng !
Còn cô gái kia thì ngủ luôn trên ghế sofa ! nó cũng mặc kệ vì sức yếu sao đỡ nổi lên lầu ! nó lên lầu đi qua phòng hắn thấy hắn đang nằm dưới đất nôn đầy nhà nó thở dài rồi vào dọn dẹp đống đó , xong 1 hồi dọn dẹp nó mệt quá ngồi xuống dưới hắn nghỉ 1 chút thì quay ra nhìn hắn , nó nghĩ " nhìn hắn cũng đẹp zai đó chứ " lần đầu tiên trong đời nhìn thấy con zai làm nó đỏ mặt cắt ngang dòng suy nghĩ nó lại nghĩ về căn bệnh của mình mặt ỉu sìu rồi lặng lẽ về phòng , 1 ngày mệt mỏi nó cũng chìm vào giấc ngủ ! Sáng hôm sau : Nó thức dậy sao 1 giấc ngủ thoải mái người cảm thấy khỏe khoắn hơn hẳn !
Xuống lầu đã chuyển bị hết thức ăn nó lại gần cô gái tối hqa lay nhẹ người .
-Chị ơi , chị ơi dậy ăn sáng !
Cô ta mở mắt ra rồi đứng dậy thì RẦM 1 cú ngã hết sức ấn tượng làm ai nấy từ bác quản gia tới người làm lăn ra cười làm cô ả ngại thở ra = tai và chạy ngay lên phòng của hắn ta! Nước mắt cá sấu
-Huhu a Đức ơi dậy đi mấy người dưới nhà bắt nạt e con nhỏ bắt đầu nước mắt đầm đìa !
Làm hắn rối bời mới mở mắt mở mắt ra đã gặp phải cô ả !
-Ừ đc rồi ngoan k khóc nữa e xuống trước đi đợi a 1 xíu a xuống xem ai bắt nạt e ! ( hắn cười ngượng ngịu )
-Vâng a mau xuống đấy ( cô hả nhõng nhõe )
-Ừ đc rồi mà e xuống trước đi , a thương ! ( nhưng thực lòng hắn muốn cho cô ả mấy ) rồi nghĩ cái con đỉa đói này mãi k chịu buông tha cho mình !
10p sau hắn bước xuống với 1 bộ mặt rất chi là hình sự thôn !
-Tất cả lại đây ( hắn nghiêm nghị nói )
Tất cả mọi người tiến lại chỗ hắn đang ngồi đứng thành hàng y như kiểu tập hợp trong quân đội !
-Thiếu gia gọi chúng tôi ( ông quản gia lên tiếng )
-Phải , ai vừa bắt nạt bé My thì đứng lên trước tôi còn tha cho nếu k để tôi tìm ra thì đừng trách ( hắn nói mà mặt k chút biến sắc )
-Zạ thưa thiếu gia chúng tôi đâu có bắt nạt cô My đâu ạ ( ông quản gia nhẹ nhàng đáp )
-Thế sao bé My bảo mọi người bắt nạt cô ý !
Từ nãy đến h nó im lặng giờ mới lên tiếng !
-Này a nói gì vậy hả? a có ở đây có tại nghe mắt nhìn thấy chúng tôi bắt nạt cô ấy đâu mà a dám nói vậy ! ( nó nói giọng có vẻ bực bội )
Mà k bít đang có người dòm nó từ nãy đến h vs ánh mặt hình viên đạn !
-Thì thì tôi thấy bé My khóc chạy lên nói vs tôi như vậy ( hắn lúng túng nói )
-K nghe k thấy đừng có ăn nói hàm hồ ( nó quát lớn ) trong đầu nó nghĩ thực bực mình vs cái con nhỏ đó vừa điêu ngoa vừa chảnh!
Bấy giờ nhỏ My mới lên tiếng :
-Này con nhỏ kia mày là ai mà dám sía vào chuyện của tao , rồi cô ả quay sang chỗ Đức , a À ( cại giọng nũng nịu ) con nhỏ đó là ai vậy?
-À à , người giúp việc đặc biệt của a !
-Cô ả quay ra **** xa xả vào mặt nó , này con kia mày chỉ là 1 con giúp việc mà mày dám lên tiếng ở đây hả , con nhà quê k bít lớn bé gì cả mày mà con thế nữa đừng trách tao , đừng hỏi vì sao mất việc nghe chưa ! ( cô ả hùng hổ nói )
Nó tức đến tím tái mặt từ bé đến h chưa gặp 1 ng nào vô liêm sỉ như cô ả , nó k nói gì chạy ngay lên phòng rồi đóng RẦM của lại ngồi vào góc tường khóc thút thít ( làm người giúp việc là khổ thế đấy ) Còn hắn thì đang hú hí vs con nhỏ dưới nhà 1 chốc lại cười rú lên như bầy thú hoang vậy! Mặc cho nó khóc đến lụt nhà trên lầu hắn k thèm ngó ngàng
Chap 5 : Ép buộc !
Hnay là t7 ko phải đi học nên đành ở nhà xem tivi vs vậy nó than thở rồi xuống lầu !
-Ơ bác ơi ! ( nó gọi bác quản gia )
-Zạ tôi đây , có việc gì vậy cô ?
-A Đức vs nhỏ My đâu rồi hả bác ?
-À thiếu gia đưa cô My đi mua đồ rồi , vì hnay là t7 mà cô ( ông cười nhạt )
-Đi mua đồ ư ? thật là đáng gét , mặc mình ngồi khóc trên tầng rồi đưa nhỏ đi mua đồ ư ( nó nghĩ trong bụng 2 tay vò vào nhau )
Thì nó stop ngay dòng suy nghĩ và quay sang bác quản gia .
-Bác ơi ! Cô ta là ai vậy bác , cháu thấy có vẻ mọi người kính nể cô ta , mà cô ta ghê gớm vậy sao ngay cả người như Đức cũng phải nhường nhịn ????
-À , cô My hả ! Cô ấy là bạn gái cũ thiếu gia và lại còn là con của bạn ông chủ , từ bé 2 người đã hay đi vs nhau rồi nên chắc cậu chủ cũng quý cô My lắm nên cậu ấy mới bênh cô ấy như vậy !
-Thật ư , cháu k tin nổi đấy ! mà sao cháu k thấy a Đức nhắc tới nhỏ My bh ????
-Là vì cô My mới từ Mỹ trở về ! và cũng tại cô mới tới nên ko bít đó thôi ! ( bác quản gia nói vs cái giọng thông cảm vs những dấu ?????? to đùng trong đầu nó )
-À cũng phải cháu mới tới có 1 tuần àh! ( nó cười rồi doa đầu )
Vũ Dương My ( chảnh , khinh người , xấu xí nhưng luôn luôn coi mình là người đẹp nhất và luôn tự mãn vs sắc đẹp đến phát sợ của nhỏ ) nhưng đổi lại nhỏ lại có 1 ông bố giầu có là ông Vũ chủ tịch tập đoàn người mẫu lớn nhất tP là bạn của ba Đức và cũng là nhà hợp tác đã lâu năm của má Đức !
Tại siêu thị : 2 ng đó đang tay trong tay cười đùa vui vẻ đi mua đồ , nhưng nào bít trong lòng hắn nóng như lửa đốt chỉ muốn chạy ngay về nhà nhưng lực bất tòng tâm !
-Chắc người ngoài hành tinh phát này sẽ thành người ngoài hành tinh thật đây , quả này chết chắc vs cô ta mình thực sự rất gét bị ăn tát àh ! ò.Ó ( đang suy nghĩ thì tiếng gọi của nhỏ My làm hắn giật mình )
-A yêu lại đây vs e nào ( nhỏ vẫy tay kêu hắn lại chỗ nhỏ )
-Ừ ừ a tới đây ( vẻ mặt mệt mỏi bắt đầu biểu lộ )
-A mệt hả ? ( nhỏ hỏi )
-Ừ có hơi hơi tại hqa uống nhiều rượu quá àh !
-Vậy chúng ta về nhà nhé ( nhỏ tỉnh bơ nói )
-Về ư , chúng ta về nhà nghĩa là sao??? ( hắn chố mắt nhìn nhỏ )
-Thì sắp tới e sẽ chuyển sang nhà a ở ( giọng nói nũng nịu 2 má đỏ hồng )