XtGem Forum catalog
* NEWNHAT.XTGEM.COM
Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Truyện teen - Siêu quậy – Thiên thần sa ngã - trang 6

anh chàng ca sĩ nổi tiếng siêu đẹp trai Hero đã gặp phải 1 sự cố nhỏ trên sân khấu, nghe đâu là nàng công chúa nổi tiếng tinh nghịch ở trường đó, các fan hâm mộ đang vô cùng phẫn uất, đã tạo nên 1 làn sóng dư luận lớn nhất từ trước đến nay, các tờ áp phích có hình ảnh 1 cô gái mà cô ta là nguyên do gây nên cú ngã cho chàng trai của chúng ta đã được các fan tung ra như truy nã…bla..bla’..
Nó ngó đầu ra và nhìn hết bản tin trong khi vẫn đánh răng.
– Nguyệt Nga..con..đã..làm ngã cậu Hero ? – Ba nó nghe bản tin mà như ko tin nổi vào mắt mình..
– ..ì…ao ? – nó vẫn đánh răng (thì sao ? ) (–.–)
– Sao con có thể, sau này sao mà lại sống yên được đây, hắn là con nhà giàu, còn con thì sao…bla..bla.. – mẹ nó lại tuôn 1 tràng thánh ca như pháo rang..làm nó muốn điếc cả cái lỗ tai luôn, súc miệng nhanh..và nó phi ra ngoài..ko có ngày phải vào khoa thần kinh khám quá…
Haiz..mới hôm đầu tiên đi học mà đã..haizz..nản quá..nhưng kệ, số nó vốn hên như con hến..nên chắc ko có sao…hú hú.. cứ sống đơn giản cho đời thanh thản, cứ hồn nhiên rồi sẽ bình yên…và nó tung tăng đến ngôi trường mới.. (=.=’’ thơ ca con này đến độ tiên tiến rùi à nha)
Vừa bước đến cổng thì..oa..cái trường gì mà to.. như …con bò lun ý..riêng cái cổng đã hơn hẳn trường nó rồi..hô hô..nhưng cổng này dễ trèo thật..hí hí..nó đang đứng như trời trồng thì,,..1 giọng nói ấm áp vang lên, hình như nó đã nghe giọng này rồi thì phải.. (^^)
– Em đã đến rồi sao ? Ơ.. – nó quay lại, là Hải Tường chứ còn là ai vào đây nữa ? nhưng nhìn thấy nó, mặt anh tắt ngấm nụ cười, anh cứ tưởng … – …sao lại là em ?
– Sao ko đc.. – nó ngạc nhiên hết mức khi thấy khuôn mặt lẫn bộ dạng tiu ngỉu của anh khi nhìn nó..- …anh nhận lầm tôi với ai à ? (???)
– Ko..anh tưởng em là chị em.. – Hải Tường cố giải thích.. – ..nhưng sao lại là em ?
– À..há.. – nó như sực nhớ…- ..thì ra anh là cái kẻ ngốc mà nhận lầ… úi.. – nó bịt miệng..và lí nhí, nếu anh mà biết nó là con bé gây bao chuyện đụng trời thì nó tiêu luôn cả cái quãng đời học sinh còn lại quá.. – ..ờ…vì..chị..tui..ờ..
– Nguyệt Nga, mày đang la… – Kim Anh lao đến và chợt khựng lại khi thấy Hải Tường đứng đó, Hải Tường bắt gặp cái ánh mắt hình trái tim ấy thì..cười.. – …anh H..Henry .. (=.=’)
– Đi vào thôi cái đồ hám trai.. – nó nhéo Kim Anh 1 cái rõ đau rồi lôi nhỏ bạn vào..ko quên chào Hải Tường 1 câu
– Này, mày quen anh ý à ? – Kim Anh hỏi làm nó khó xử thế không biết..
– Không, không biết hắn là thằng nào luôn… – nó vẫn cắm cúi đi..và nó mới sực nhớ để đánh trống lảng cái vụ hồi nãy.. – ..thế..Thảo Uyên đâu..ko phải nay nó bảo đi với mày sao ?
– À..ờ nó đang làm thủ tục nhập học ý mà..hi hi.. – Kim Anh cười xuề xòa..
BỤP..
– Úi.. (@.@)
PHỊCH..
– híc, ui da.. – hình như nó vừa lại đâm phải 1 thứ gì đó đau ơi là đau..nó ngước lên nhìn, lồm cồm đứng dậy..tay vẫn xoa xoa cái mông iu wí (vô duyên)
– Đi đứng vậy hả, con bé kia.. – tên côn đồ quát nạt nó..
Nó nhìn lại thì…trời ạ..là hắn..là cái tên nó mới chơi khăm hôm thứ 7 đây mà..huhu..gặp lại hắn chắc nó muốn tự đào mồ chôn mình quá..
– Ơ.. – ‘hừm, đợi đấy tôi cho anh biết tay..nhịn nhục..nhịn nhục..’ – hihi…bạn..có…sao…ko.. ?
Nó nặn ra từng chữ sao mà khó nhọc quá, cả Kim Anh đang đứng như trời chồng nhìn hắn cũng ko khỏi ngạc nhiên, tội thân nó, trước giờ có chịu lép vế ai đâu..may mà nó còn chuồn lẹ lẹ..
– Ê.. đứng lại.. – hắn gọi giật nó.
– Gì.. ?- giờ ko nhịn nổi nữa đâu à nha.. (>’’<)
– Tôi..có.. – hắn ghé sát mặt hắn vào nó.. và nhìn nó chằm chằm.. -..quen cô ko vậy ?
– Ơ.. – nó giật mình rồi lấy lại nụ cười thật tươi,.. – ..A.. đúng rồi, tôi nhớ rồi… Trông anh quen quen, hình như tôi … chưa gặp bao giờ…hí hí..chuồn lẹ..
Đang định chuồn thì.
– Đứng đó.. – hắn quay lại nhìn nó.. – …tôi thấy cô quen cực..
– A.. – nó nhìn hắn – ..em là fan của anh ạ.. – nó nghe mà còn thấy ớn, muốn nó làm fan á, đừng mơ.. – …chắc..gặp ở mấy buổi giao lưu ca nhạc của anh ý ? (T_T)
– Fan hả ? – hắn nhíu mày.. – ..vậy..xách đồ cho tôi đi.. (@.@)
– Hả.. ? – nó như ko tin nổi vào tai của mình.. – gi..gì cơ…xách đồ á.. ? thật á ? – nó cố hỏi lại thì..hắn gật đầu cái rụp..làm nó suýt té xỉu, trước giờ nó có bị ai hành hạ thế đâu..hừ..bực rồi đấy nha…
– Để mình xách cho.. – Kim Anh lên tiếng, mắt vẫn dán vào hắn, đúng là cái đồ hám trai mà,..nhưng thế nó mới ko phải xách đồ cho hắn, nhưng như vậy thì hạ giá con bạn nó quá.. à đúng rồi, trong 36 kế của Gia Cát Lượng có chiêu ‘nhìn rau gắp thịt thì phải’ đểt… he he..cho biết tay nha…
– A..fan của anh kìa.. – nó hét tướng rồi chỉ ra đằng sau hắn sau đó túm tay Kim Anh bỏ chạy …nhưng..ôi thôi,…nó bị hắn túm tay lại rồi còn đâu.. sao mà nó đen thế ko biết, toàn bị ng khác túm lấy tay khi chạy là sao ?..
– Đừng có mà tìm cớ chạy, sao tôi phải sợ fan chứ.. – hắn nhìn nó đầy thách thức, rõ ràng muốn chọc điên nó đây mà..hừm. – …định dùng ‘tháo vi kế à’ ? (tẩu vi kế, chạy là thượng sách anh ui.. =_=’’) (hai ng này xứng đôi thật).
Đã thế thì nó ko nhân nhượng nữa đâu nha..
– Quá đáng vừa phải thôi à nha – Kim Anh nhìn nó, níu níu, nó gạt phăng ra, bực dọc.. – .. níu làm gì..1 điều nhịn là chín điều nhục đó nha.. ko nhịn nữa.. bực lắm rồi… muốn gì hả tên kia ?
Hắn há hốc mồm kinh ngạc tột độ, hắn chỉ định nhờ nó xách đồ hộ mà nó làm ầm lên vậy..thật khó hiểu.. RENGGGGGGG…..tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp, tốt quá, thoát khỏi hắn rồi, phải vào lớp thôi, may quá, giá như tiếng chuông nhanh thêm mấy phút nữa, chưa bao giờ nó thấy yêu cái chuông trường đến vậy nha..hihi..thoát khỏi tên hung thần ấy rồi, vui quá…trông anh khôn lắm cơ, đồ ngu ạ, hô hô..nhìn thế này mà còn ko nhận ra nữa à ? hé hé.. thế nhưng, nó ko ngờ, tất cả những việc nó làm đã bay vào mắt của ai đó, và một mối nguy hiểm đang dần dần rình rập…
Nó vừa đi, vừa tìm lớp, ko biết cái lớp chết bầm nào là lớp của nó nhỉ ? Vừa đi, vừa nhìn quanh các dãy hành lang, nó và Kim Anh mới sực nhớ đến Thảo Uyên, lại đang như gà mắc tóc thì…
– 2 bà đi đâu để tôi tìm mãi, lớp tụi mình trên tầng 2 cơ mà..quanh quẩn dưới này làm gì, cô giáo sắp tới rồi đấy.. – tiếng Thảo Uyên ‘nhỏ nhẹ’ làm nó muốn rớt cả tim ra ngoài.. (@@)
– Lớp tụi mình ? – Kim Anh nói mà mặt ngạc nhiên hết mức..nó cũng ko khỏi ngạc nhiên.. – …tụi mình chung lớp ư ? Tao ko nghe lầm đó chứ ?
– Nghe lầm thế nào được khi tao nhờ papa iu dấu của tao xin cho học chung lớp đào tạo ca sĩ chuyên nghiệp? – Thảo Uyên dõng dạc lên tiếng.
– C..cái.. gì ? – Nó tròn mắt và sau 2s mới tiêu hóa hết được lời Thảo Uyên nói thì nó la lên.. – …sao ko vào lớp hội họa, sáng tác..gì cũng được, sao lại vào lớp đào tạo ca sĩ chứ ? Mày ko còn lớp gì để vào nữa sao ? Mà sao cứ nhất thiết phải vào lớp đào tạo ca sĩ.. trời ơi, tao ko muốn làm ca sĩ…. (^~^)
– Ba em ? – tiếng 1 ng phụ nữ cất lên, giọng thanh, trong trẻo, hình như là 1 ng luyện thanh thứ thiệt, và dường như đang ám chỉ đến chúng nó..mà đúng rồi, ở đây làm quái gì còn 3 ng nào ngoài ba chúng nó ra.. 3 đứa quay lại..nhìn..1 ng phụ nữ trung niên, khuôn mặt thông minh, hiền lành, với cặp kính trông rất tri thức..- ..sao còn ở đây? Chưa vào lớp sao? Mà các em… – cô bỗng lật lật trang hồ sơ và rồi cô cũng dừng lại.. – ..là 3 em : Trần Kiều Nguyệt Nga, Vũ Hoàng Kim Anh, Dương Kiều Thảo Uyên đúng ko ?
3 đứa nhìn nhau rồi gật đầu, nhìn tụi nó ngoan như cún con vậy.. (^^)
– Vậy các em là học sinh lớp cô rồi, mau đi theo cô, chúng ta lên lớp, nha ! Cô là Hồ Bích Liên.. giáo viên chủ nhiệm lớp.. – Cô giáo, Hồ Bích Liên, dì ruột của hắn, là ng thông minh, sắc sảo, nhạy bén trong công việc, thương cháu, là ng duy nhất trị được hắn.. và khi nó xuất hiện, đương nhiên dì của hắn sẵn sàng những trò để khiến 2 đứa ngỗ nghịch phải nghe lời răm rắp.. (@.@)
– Dạ.. – 3 đứa tròn mắt nhìn và đi theo cô giáo…
Kétttttttttttt……..Cánh cửa lớp mở, cô giáo bước vào..đứng trước lớp và giới thiệu..
– Có lẽ các em đã biết trường ta mới có 3 học sinh mới, nhỏ tuổi nhất lớp, (vì lớp luyện ca sĩ nên ko quan tâm đến tuổi tác).. cô xin giới thiệu 3 bạn nữ.. Dương Kiều Thảo Uyên.. Vũ Hoàng Kim Anh.. và .. Trần Kiều Nguyệt Nga.. mong các em hãy giúp đỡ các bạn ấy thật tốt… (^^)
3 đứa nó bước vào..cả lớp đang im lặng thì ồ lên, nhìn nó như nhìn…sinh vật lạ, phải, nó xinh, rất xinh là đằng khác,.. nó đảo mắt quanh lớp.. và nói ko quên kèm 1 nụ cười thân thiện..
– Mình là Trần Kiều Nguyệt Nga, mình mới đến…
– Ko phải con nhóc được nhận học bổng đây sao ? – 1 đứa con gái bĩu môi lên tiếng.. lúc này đôi mắt của hắn đang lơ đễnh nhìn ra ngoài, nghe vậy, hắn vội quay ngoắt lại, Hải Tường đang cười với 1 cậu bạn thì cũng lập tức quay lên..còn nó, vẫn cười, nhưng sao mà nó nóng mặt quá, cơ mặt của nó cứ giật giật mà chả hiểu tại sao khi nghe con nhỏ kia nói thế này.. – ..gớm…ko có tiền thì nói thẳng luôn, còn bày đặt… học bổng, vào đây ngắm giai đẹp là chính, chả biết nay làm thế nào quyến rũ đc hotboy trường ta đấy.. (>’’<)
– Thế à.. – 1 đứa khác lên tiếng, mặt nó tối sầm lại luôn..- ..à, cái con nhỏ mà sáng nay bám lấy anh Minh Tuấn dưới sân trường á ? Ui, con đấy mặt dày nhỉ ?
– C..cá..cái…g…gi..giề… ? – nó nặn ko nổi tiếng, đầu nó đang muốn bốc hỏa, Kim Anh và Thảo Uyên bỗng thấy ái ngại cho nó, bỗng nó lấy lại vẻ tươi roi rói, theo kiểu ‘trắng gì mà sáng thế’, và nói móc.. – ,. Sao mà mình ngó lên mãi mà thấy chẳng bằng ai.. – lũ con gái đang cười tự đắc thì.. – ..mà ngó xuống mãi thì chẳng thấy ai bằng mình, chỉ thấy 2 con chó cắn càn…điếc cả tai.. (>’’<)
Nó còn làm điệu bộ ngoáy ngoáy lỗ tai và nhìn tụi con gái như thách thức..he he..cho tụi mầy biết tay..
– Mình là Dương Kiều Thảo Uyên, mình mới nhập học vào, mo…
– Con nhỏ này là bạn con kia….nên cũng là loại ng chẳng ra gì đâu.. – đứa con gái khi nãy lên tiếng..
Nó điên rồi đấy, nó nhịn nhục thì ko sao nhưng mà đụng đến Thảo Uyên thì là 1 sai lầm lớn của bọn đấy rồi..nó tiến đến chỗ đứa vừa lên tiếng..
– B..bạn vừa,.nói..c..cái..gì cơ ? Mình nghe ko lọt tai cho lắm. – đứa con gái đang định bật lại thì nó đập bàn đánh rầm… nhìn thẳng vào mắt con nhỏ kia với ánh mắt phẫn nộ, như muốn ăn tươi nuốt sống con bé ấy..và nói.. – ..thử nói lại coi, bực mình sinh sự đó..đừng tưởng nhà giàu thì muốn làm gì thì làm nhá.. (>’’<)
Nó tiến lên đứng bên cạnh Thảo Uyên, và lại cười tươi roi rói (thay đổi thái độ gì kinh dễ sợ)..
– Bạn mình hiền nên đừng bắt nạt…
– Còn mình là Vũ Hoàng Kim Anh, rất vui vì đc biết các bạn..
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này cả lớp im bặt, ko nói câu gì nữa.. Cô giáo thì khẽ nở nụ cười nửa miệng, xem ra ưng ý với 3 đứa nhóc này lắm.. cô lên tiếng để cắt đứt bầu ko khí căng thẳng giữa lớp..
– 3 em ngồi ở kia, phía dưới bàn của Minh Tuấn, và Hải Tường, chỗ đó có 2 học sinh mới chuyển đi…
Nó liếc mắt thì…ối thôi, hắn đang nở 1 nụ cười phải nói là gian hết mức..biết sao giờ..huhu…tránh vỏ dưa, gặp vỏ chuối mà (vỏ dừa..híc..ko biết thì đừng tỏ ra là mình nguy hiểm nhá)..híc..thế này cuộc đời nó tiêu rồi còn đâu.. (@_@)
Hắn nhìn thấy nó cũng ko khỏi ngạc nhiên, coi như duyên phận đi, he he..nãy dám bỏ chạy à, đã thế thì hắn phải hành hạ nó cho chết luôn hô..hô..
Còn Hải Tường, ban đầu thì ngạc nhiên, sau đó lại lơ đễnh nhìn ra ngoài, ko phải anh ko muốn nghe, mà anh đang có mối quan tâm lớn, ‘cô bé lần đầu

Full | Lùi trang 5 |Tiếp trang 7

*Trang chủ
1/7740