* NEWNHAT.XTGEM.COM
Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Truyện teen - Siêu quậy – Thiên thần sa ngã - trang 2

đâu, mà dẫu vậy, nó cũng không có tiền mà trả nói gì đến hôm nay đi đưa cơm cho ba nó, hay là nó bị ngã đập đầu vào đâu chăng ? cũng có thể lắm..nên nó mới đòi trả tiền chứ ? Nó lại nói tiếp trong khi 2 con bạn há hốc mồm ngạc nhiên tột độ… – …..cho bạn cháu !
Bọn bạn nó suýt té ngửa ra ghế. Nói xong nó vụt chạy ra ngoài, vừa chạy vừa giật lùi, cười ha ha và vẫy tay :
– Tụi mày trả nhé, đứa nào cũng muốn trả cho tao còn gì ? Đc đãi tao là 1 niềm vinh hạnh cho tụi bây đó…haha..
– Hai con kia, 1 con ngựa đau cả tàu bỏ chạy hả ? – Uyên hét lên khi cô thấy Kim Anh cũng hùa theo nó đứng dậy và chạy giật lùi.. và còn lêu lêu Uyên nữa chứ..hức…cái lũ bạn vô tâm gì dễ sợ…bỗng Uyên chỉ tay về phía nó, lắp bắp, đôi đồng tử giãn ra..
– Ko lừa đc tụi tao đâu nhé..ha ha… – Nó và Kim Anh cười ha hả..
– Ko phải…mà cẩn thận… – RẦM…(0~0). Nó và Kim Anh đâm sầm vào ai đó, ng rất to, cao nữa…khiến hai đứa choáng… – ………kẻo đâm….
Uyên nói nốt sau khi 2 đứa nó đang bàng hoàng không biết mình vừa đâm vào cái gì, mãi sau nó mới định thần và nhìn ra, 1 ng…. chả biết đàn ông hay đàn bà…vì đội mũ kín mít, mặc cái áo khoác to và rộng thùng thình, nhìn thấy ghê lun á..đi giầy….thể thao…à, chắc là con trai hay con gái gì đấy, nhưng sao lại phải trùm kín mít thế kia, hay bị bọn côn đồ đuổi đánh, hay,….hắn chính là côn đồ…thui, đụng trúng côn đồ thì chỉ còn nước chết..(^~^)
Nó lí nhí :
– Ơ.. tụi em xin lỗi, tụi em… – Chưa nói hết câu, nó co giò bỏ chạy, nó thấy Kim Anh chạy nhanh hơn, lên trước nó, ủa, mà sao nó chạy chậm thế không biết, mọi lần nó chạy nhanh nhất mà, sao nay nó chậm chân vậy nhỉ ? Nó vội quay lại thì ôi thôi, cái ng kia đang giữ tay nó lại chứ sao ? Nó run run… – ….em…
– Chỉ cho anh công ty Comex đi.. – Tiếng ng đang nói kia là 1 thằng con trai thì phải, và cái công ty chết tiệt đó là chỗ ba nó làm mà..híc, sao nay toàn những chuyện liên quan đến công ty ba nó thế ? Nó dừng lại nhìn lấm lét dưới cái mũ và ngó ngó..còn ng kia thì cứ đội xụp cái mũ xuống, nó ngó đến đâu thì hắn lại che lại đến đấy..nó đáp bằng giọng lạnh lùng nhất có thể.. 
– Bên kia, đi thẳng rồi…
– Dẫn anh đi đc ko ? – Hắn đề nghị, giọng hắn cũng run run, cơ mà tự nhiên có đứa trùm kín mít rồi nhờ nó dẫn đi, có giống kiểu dụ dỗ trẻ con ko kia chứ, nó nhìn ng kia dò xét..rồi chép miệng, hắn cũng như đoán đc ý nghĩ đó liền ú ớ… – …anh bị lạc…ơ…em giúp anh đc ko ?…anh ko giỏi tìm đường…anh ko phải kẻ xấu đâu..
Cái lí do củ chuối hết mức, lại còn ko khảo mà khai luôn anh ko phải kẻ xấu, mà có thằng kẻ xấu nào tự viết lên mặt mình 4 chữ `tôi là kẻ xấu` đâu chứ, tên đầu đất tính dụ ai hả, to đầu mà bị lạc thế hả ? Lại còn ko giỏi tìm đường nữa chứ ? haizz.. Nhưng mà gì chứ nó là thiên thần sa ngã mà, dù sống theo lối sống ác quỷ thì đâu đó trong trái tim nó còn có hình bóng của thiên thần, với lại đang giữa trưa xem thằng này làm gì đc nó, dẫn đường thôi mà, chuyện nhỏ như ….ăn cỏ, nếu hắn mà làm gì thì nó sẽ sử dụng cái loa phóng thanh vặn hết volum và dùng tuyệt chiêu có một ko hai đó là chạy thục mạng, gì chứ chạy thì nó có kinh nghiệm đầy mình, cứ thử sáu tuổi đi hái trộm táo rồi bị chó lùa xem…vận động viên điền kinh còn thua xa nó ý chứ…nó quá tự hào lun ý..và thế là..
– Chẹp…đợi đấy – nó quay sang mấy con bạn và hò – tụi mày về trước đi, tao dẫn nhóc này về cái đã..(@o@)
Nói thế mà cũng nói, nhóc mới kinh, 2 con bạn mắt chữ O mồm chữ A nhìn nó `dẫn` cái tên `côn đồ` ấy về. (0~0)
– Cơ mà…đến đó làm gì ? – Nó buông câu hỏi trống ko. Ko để ý rằng kẻ đó có trả lời hay ko ?
– A…anh..
– Đến rồi… – Nó cắt ngang lời hắn, mặc kệ kẻ lạ mặt đang bối rối thế nào..
– Úi…..con gái….con… – Chả biết ba nó từ đâu vồ ra khiến nó giật cả mình, mà nó đã biết ý đi cửa sau rồi cơ mà sao ba nó ở đây nhỉ ? – ….. đến đây thăm ba nữa à ? (0.o)
– Ba… làm gì…..mà ở sân sau ? Với lại con ko rảnh mà thăm ba đâu..
– ….à… ba đang đi tuần ý mà..nãy, cậu Hero bảo là có đứa fan nào đấy đến… – Ba nó hồn nhiên và quay ra nhìn cái ng đang lù lù ở đằng sau nó.. -…. vồ.. cậu.. ý…
– À…nhóc này…cậu ta bị lạc, nghe nói cậu ta ở đây.. – nó giải thích, thì cậu ta cũng cởi bỏ cái mũ ra..
– Ơ.. cậu Henry ?… cậu lại lạc nữa à ? – Ba nó tròn mắt…nhìn cậu con trai đứng sau nó..
– Dạ..cháu tìm mãi mà ko thấy đường.. – Henry, tên thật Lục Cao Hải Tường, ca sĩ kiêm diễn viên, cao 1m 80, nụ cười tỏa nắng, bạn thân của hắn, lúc nào cũng cười, hay quan tâm tới ng khác, là 1 chàng thiên thần thứ thiệt (khác xa hắn là ác quỷ) (^~^).- ….nhờ em này dẫn đến đây..
– Hờ…hờ…ko sao là tốt, tôi cứ tưởng..anh là côn đồ – nó nhìn anh mà cười xuề xòa, cái mặt đến là gian lun ý..lại còn điệu cười,…con gái con nứa, cười đến là vô duyên. Bỗng nó ngạc nhiên, đôi môi tắt nụ cười ngay lập tức -….lại bị lạc .. – nó nhấn mạnh chữ ‘lại’ như ko tin nổi vào mắt mình nữa, con trai con nứa, to đầu thế mà bị lạc.. thấy hài.
– Ừ… cậu ấy là Henry, hay bị lạc lắm, khả năng tìm đường là con số 0, vậy nay quản lí cậu đâu.. – Ba nó cười hiền.. : (
– Dạ…anh ý đi mua đồ ăn mà 3 tiếng chưa thấy quay lại, cháu đi tìm nên bị lạc.. – Hải Tường cười, lấy tay xoa xoa đầu..
– Ơ…Henry, em về đây rồi à – …tiếng 1 ng gọi ý ới, tay cầm đống đồ ăn, nhìn là biết, quản lý của Hải Tường chứ ai vào đây nữa, anh ta chạy thục mạng về phía Hải Tường, cười cười – …anh bị lạc..
Ối trời, quản lí nào ca sĩ vậy, anh ta phát biểu 1 câu xanh rờn, hồn nhiên đến dễ sợ…
– Thế sao em tìm về được đây ? – Anh quản lí hỏi dồn..
– Nhờ cô nhóc này đưa về.. – Hải Tường nhìn sang chỉ nó, nó cũng cười cười với tay quản lí..
– Sao lại ko đội mũ, nhỡ ng ta biết thì sao ? Fan lại bâu đến thì sao ? Đội… – Anh quản lí vơ vội cái mũ đội lên đầu Hải Tường.
– Con về đây, chào ba.. ! – Nó quay đi, cảm giác như là ng thừa lun, cái tay quản lí đáng ghét, ko phải ý hắn là nói nó đó chứ, với lại nó có biết cái thằng Henry là thằng quái nào dù nó có nổi như cồn đi nữa, công ty đã trong 1 góc khuất của thành phố rồi, lấy đâu ra bóng ng lảng vảng mà fan với chả fóng, vậy tên đó nói nó rồi còn ai vào đây nữa, nghĩ mà thấy bực..đang định đi thì Hải Tường lại 1 lần nữa…giữ tay nó…lí nhí :
– Anh…cả..
– Ko cần, tôi đi về, đừng bao giờ lạc nữa đc rồi.. – Nó đang định quay đi thì..
– Gớm, gớm… bỏ tay ra đi.. Henry, cô ta sao đáng đc cậu cầm tay chứ, cô ta thích lắm nhưng giả bộ mà..kệ cô ta đi..đừng để ý cô ta làm gì.. – tay quản lí gạt tay ra mà không để ý 1 lò thiêu xác đang đứng lù lù ở đằng sau..dòng máu ác quỷ của nó mà nổi lên thì.. (>:?)
Ba nó ái ngại..nhìn nó rồi nhìn tay quản lý, sau đó ông lôi Hải Tường đến bên mình và cách xa nó, khiến anh không hiểu gì.. ba nó khẽ nói:
– Không phận sự miễn vào..
– Ch.. – tay quản lí đang định hỏi Hải Tường thì hắn nhận ra có cái gì khiến hắn lạnh cả sống lưng, khi hắn vừa quay lại thì ….BỐP, BINH, BỤP, CHÁT, HỰ…..hàng loạt âm thanh hỗn tạp phát ra, nó đã dùng chân đạp vào lưng tên quản lí ngã bổ nhào ra đất rồi phi lên ngồi hẳn lên bụng hắn và cứ thế đấm thùm thụp, bùm bụp còn tên đó thì nằm còng queo ra đất, không biết mô tê gì mà mình bị đánh, lại còn bị đấm túi bụi nữa, không thể làm gì được luôn..Thấy quản lí mình bị đánh thì Hải Tường định ra ngăn thì nó lườm anh 1 cái sắc lẻm và thở hổn hển:
– Đừng có điên mà dẫm phải xiên nhá! – Xong quay xuống đánh tên quản lí tiếp, Hải Tường tròn mắt, từ ngày đc làm ca sĩ, à không, đc sinh ra đến giờ nào có ai dám nói anh thế này, hơn nữa anh đang là ca sĩ nổi tiếng nhiều ng muốn gặp mà còn không đc, tên quản lí í ới kêu cứu thì ba nó sợ mất việc vì dù gì nó cũng là con gái bảo vệ mà..ông lên tiếng:
– Nguyệt Nga..con đừng du côn thế! Con nên nhớ con đang mặc gì…(tác dụng ngay lập tức)
Nó khựng lại, nhìn xuống thì ôi trời, nó suýt té ngửa, híc, nó đang mặc váy chứ còn cái gì nữa, có ai mặc váy mà ngồi cả lên ng ng ta rồi đánh ng ta ko, trời ạ, sao mà nó tự thấy mình hồn nhiên như con điên thế ko biết, nó vội đứng lên và không quên tặng cho cái tên đang nằm dưới đất kia 1 cú sút Penanty lọt lưới, hí hí, nhìn mặt cái tên đáng ghét bầm dập sao mà nó vui thế không biết…0
– Bổn cô nương ta tha cho nhà ngươi hôm nay, lần sau không đc phát ngôn với phụ nữ như thế nghe chưa?
– C..ô…mà….là….phụ…nữ…á ? – Tên quản lí thều thào…
– Hớ..hơ..hơ..hơ..hơ…há…há..ha..ha..ha – Nó tuôn 1 tràng cười phù thủy ra, điệu cười này của nó quả đúng là không đỡ đc mà, cái điệu cười khiến ai cũng rùng mình vì nó..- …tạm tha, nhưng hãy nhớ sẽ còn gặp lại…hé hé, à mà, anh kia… – nó quay sang Hải Tường – từ sau đi cẩn thận, để bị lạc là không có chuyện gặp được ng tốt như tôi đâu nghen…với lại, che cái mặt khỉ của anh đi không là tên đầu bò óc heo này bảo tôi lợi dụng anh…dù…tôi không biết anh là ai hết…
Nó quay đi trước sự ngỡ ngàng của tên quản lí, và cả Hải Tường nữa, ai lại nói ca sĩ nổi tiếng đẹp giai, sáng lạn ngời ngời thế kia là mặt khỉ chứ? Đúng là đời chỉ mình nó có một không hai.. híc ngày gì mà đen như con mèo hen thế này, sáng gặp 1 tên khùng ở công ty ba nó, giờ lại gặp 1 tên thần kinh cũng ở công ty ba nó, chắc nó chết quá, cũng may, nay là chủ nhật, tức là mai nó không phải đi đưa cơm cho ba nó nữa..0
Còn Hải Tường, cậu đỡ tay quản lí vậy, rồi nhìn theo bóng dáng nó, mỉm cười.. nó quả là rất đặc biệt, nếu có cơ hội nhất định sẽ gặp lại, mà không, anh muốn gặp lại nó thì đúng hơn, với lại, ba nó đang ở đây, không ít thì nhiều, nó sẽ phải đến thăm ba nó nữa thôi..anh còn chưa cảm ơn nó nữa cơ mà..
– Đuổi…đuổi việc…ông…ta – tay quản lí nhìn ba của nó thở hổn hển, chỉ vào ba nó, ông cũng biết nó gây ra chuyện tày đình như thế thì….thế nhưng…
– Ông ấy làm việc rất tốt, tăng lương cho ông ấy… – Tiếng Hải Tường cất lên khiến ông Lâm như choáng..- ..ông đã làm bảo vệ rất tốt, cháu không quen thay ng mới, nhìn mấy tay bảo vệ bây giờ du côn dễ sợ luôn..nên bác cứ làm yên như vậy nha…
Ông Lâm mừng mừng, rỡ rỡ rồi cảm ơn Hải Tường ríu rít…
Tối hôm đó, phía trong phòng thay đồ, sau khi chụp ảnh langxe thì hắn và Hải Tường ngồi với nhau thẫn thờ, hắn thì nghĩ cách gặp lại con nhóc hỗn xược sáng nay tìm cách chơi khăm lại, còn Hải Tường, anh nghĩ cách để cảm ơn nó..thế nhưng cả hai ng sau 1 lúc thẫn thờ thì..
– Tôi có phải ng nổi tiếng không? – Cả 2 cùng nói rồi cùng ừ như những kẻ bị tự kỉ (@_@..khùng)
– Hai ng sao mà thẫn thờ quá! – Tay quản lí bước vào ..
– Sao mặt anh… ha ha ha… – hắn ôm bụng cười ha hả, – …đứa nào giỏi hơn cả em vậy? ha..ha.. làm mặt anh như thế này…chắc chắn là con gái…ha ha…nên anh mới không đánh lại chứ gì….ha ha…đúng là …dại vì gái mà….ha ha…
– Thế còn cậu – tên quản lí bực mình – …sáng nay ai vác xác cậu từ ngoài đường về hả, trông cậu như con milu bị bỏ hoang luôn, nhìn cậu tả tơi tột độ, vì con bé nào chứ gì? Ca sĩ nổi tiếng mà thế hả? cậu đáng thất vọng quá…(0.o)
– Ha..ha…em biết mình đáng thất vọng – hắn lấy tay quệt ngang nước mắt đang lăn (cười ra nước mắt luôn)..- khuôn mặt anh mà langxe lên thì …ha…ha …sẽ làm bao cô ngất ngây như con gà tây luôn…hô…hô…hô..
– Cậu… – tên quản lí không thể nói được gì, thấy vậy Hải Tường lên tiếng
– Thôi, chẳng qua có chút hiểu lầm nên anh ý bị vầy, cậu phải thương anh ý chứ!

Full | Lùi trang 1 |Tiếp trang 3

*Trang chủ
2/7728

The Soda Pop