Snack's 1967
* NEWNHAT.XTGEM.COM
Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiểu thuyết - Mối tình đầu của nàng Bọ Cạp - trang 14

/>
Tiêu Tinh vô cùng kinh ngạc với nội tình này, đang định hỏi xem đó là chuyện gì thì thấy Kỳ Quyên lại bìa bìa gõ một hàng chữ.

“Mày biết tính tao. Tao sẽ không chơi trò yêu đương trong game đâu”.

Tiêu Tinh rất tin tưởng rằng chị Kỳ Quyên là người chính trực, nghiêm túc, bảo một cô gái với tính cách này phát triển tình cảm trong game, gọi một người chưa gặp mặt là chồng… Cảnh tượng này đúng là không thể tưởng tượng được.

Tiêu Tinh gật đầu nói: “Tao tin mày không có gì với anh ta. Có điều liệu anh ta có ý gì với mày không? Giống như cái tay Thần Chết lần trước ấy?”.

Nhớ lại tay Thần Chết tự dưng tỏ tình với mình, Kỳ Quyên cảm thấy sống lưng lạnh toát, “Không… phải… chứ?”.

Tiêu Tinh nghi hoặc: “Sao lại không? Chuyện mượn danh nghĩa bái sư để tìm vợ trong game nhiều vô kể”.

“Không đâu. Thực ra tao nghi ngờ anh ta là tác giả mà tao rất thích. Bởi vì tao đã từng ném 999 viên gạch vào tác phẩm của anh ta, có thể anh ta tò mò, nhìn thấy tên của tao nên tiện tay bái tao làm sư phụ…”. Kỳ Quyên rút ra kết luận này, sau khi gõ xong dòng chữ này cô do dự một lúc, cuối cùng vẫn xóa đi.

Mặc dù là chị em tốt, nhưng nói ra chuyện mất mặt này với Tiêu Tinh cũng cần có dũng khí. Chuyện làm tổn hại đến hình tượng này không cần miêu tả kĩ càng, Kỳ Quyên xóa những chữ mình gõ, chuyển sang dùng một câu ngắn gọn: “Không có gì, dù sao cũng không thể”.

Đối với Tiêu Tinh, những lời nhảm nhí này được nói ra từ miệng Kỳ Quyên lại có hiệu lực giống như nghe thấy tòa tuyên án “vô tội phóng thích”. Nếu cô đã nói như vậy thì Tiêu Tinh tin vào lời giải thích của cô, liền nói: “Không phải cũng tốt, mặc dù trong game anh ta có vẻ rất đẹp trai, không biết chừng ngoài đời lại là một ông chú thô bỉ mặt đầy mỡ, tình yêu trong game không tin được”.

Kỳ Quyên nghĩ rằng Mr.Bottle sẽ không tệ như Tiêu Tinh miêu tả, có thể là do cảm giác anh ta để lại cho người khác trong game. Ngữ khí và thái độ khi nói chuyện khiến người khác cảm thấy rất dễ chịu, là một người dịu dàng, tốt tính, ngoài đời cho dù không đẹp trai thì cũng không đến mức là một lão già thô bỉ.

Kỳ Quyên không kìm được phản bác lại: “Không đáng sợ như vậy chứ?”.

Tiêu Tinh nói: “Thế thì cứ nghĩ theo hướng đáng sợ đi”.

“…”. Kỳ Quyên không còn gì để nói.

Dĩ nhiên, về lý trí cô hiểu rất rõ đạo lý “chín mươi chín phần trăm tình yêu trên mạng chết yểu” mà Tiêu Tinh nói, có điều về tình cảm vẫn không thể liên hệ chàng trai mặc áo trắng muốt, phong độ ngời ngời trước mặt với một ông chú mặt đầy “dầu mỡ” trong hiện thực.

Tốt nhất là đừng nghĩ nữa, tưởng tượng rất đáng sợ.

Kỳ Quyên ho một tiếng, nói trên kênh nhóm: “Bây giờ làm thế nào? Hay là chúng ta làm lại lần nữa?”.

Mr. Bottle: “Tôi thấy không cần đâu”.

Mr. Virus: “Không sao, chết thì chết, thử xem sao”.

Mr. Bottle: “Lúc nãy Ngạo Thị Quần Hào vừa xông vào đám yêu quái, chưa đầy ba giây đã chết, nếu thử lại một lần nữa, hiệu quả cũng không tốt đẹp hơn được”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Ặc, một lần tôi chỉ cóthể thêm 1000 máu cho anh ta”.

Mr. Bottle: “Điều này không thể trách được. Tôi xem qua thống kê chiến đầu rồi, một con đào hoa tinh tấn công một lần là 2000 điểm máu, ở đó có hơn chục con đào hoa tinh, cho dù là hai Ngạo Thị và năm Ngày Nắng cũng không đỡ được”.

Ngạo Thị Quần Hào: “…”.

Chờ Một Ngày Nắng: “…”.

Mọi người đều nói nhiệm vụ đột phá này khó, vì thế khi bị tiêu diệt giữa đường mọi người cũng đã sớm có chuẩn bị tâm lý. Chỉ có điều Mr. Bottle phân tích với số liệu chuẩn xác như vậy, mọi người vẫn có chút hụt hẫng.

Kỳ Quyên không phục gõ lại một câu: “Theo ý của đồ đệ thì nhiệm vụ này không thể làm được sao?”.

Mr.Bottle: “Cũng có khả năng là phương pháp của chúng ta sai, xông thẳng vào con đường này rõ ràng là không được, ngay từ đầu cửa đã có nhiều hoa đào tinh như vậy, đằng sau không biết chừng còn có nhiều hơn”.

“Nhưng chỉ có con đường này thôi!”. Kỳ Quyên có chút nóng nảy.

Mọi người đều im lặng, đột nhiên Mr. Bottle mỉm cười nói: “Thực ra còn có một dòng sông”.

[4">

Câu nói này vừa thốt ra, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, tới mức trong vòng nửa phút không có ai trả lời.

Trong phụ bản có dòng sông không có gì kỳ lạ, lúc nãy khi vào Đào Hoa Nguyên họ đã nhìn thấy dòng sông ở cửa, cũng nghe thấy tiếng nước chảy. Nhưng vấn đề là lẽ nào bạn có thể bơi qua sông?

Kỳ Quyên không kìm được hỏi: “Có sông thì có thể giúp gì được cho chúng ta?”.

Mr. Bottle nói: “Tìm ven bờ sông, có lẽ có đường tắt”.

Vì Phụ Bản này là cửa thử thách của nhiệm vụ đột phá nên không hề có bất kỳ chỉ dẫn nào, kim chỉ hướng trên địa đồ nhỏ ở góc phải cũng chỉ hiển thị phạm vi trong bán kính mười mét. Đối với những người lần đầu tiên bước vào Phụ Bản thì quả thực giống như mê cung.

Nếu đi đường lớn gặp quá nhiều đào hoa tinh bị giết chết trong chớp nhoáng, vậy thì cũng chỉ có thể tìm xem có con đường nhỏ nào khác không mà thôi.

Kỳ Quyên nghĩ một lúc rồi nói: “Thôi được, cũng chỉ có cách này. Mọi người quay lại men theo bờ sông tìm xem sao”.

Đi một quãng đường rất xa để quay lại, cuối cùng đã về đến cửa. Quả nhiên Kỳ Quyên nhìn thấy một dòng sông, trên sông có cây cầu, bên cạnh cây cầu có một tấm biển bằng gỗ tên là “Đào Hoa Nguyên”, bên dưới có viết một hàngchữ – Ai đột nhập sẽ chết.

Kỳ Quyên tin rằng phần lớn những người nhìn thấy trên sông có cây cầu đều lựa chọn đi qua cây cầu đó chứ không đi men theo bờ sông tìm đường khác. Cho dù nhìn thấy cảnh cáo “Ai đột nhập sẽ chết” cũng sẽ chẳng có ai bận tâm. Lúc nãy mọi người đi qua cây cầu ấy không chút do dự, lúc này nhìn kỹ mới thấy quả nhiên bên bờ sông còn có một con đường nhỏ ngoằn nghèo.

Trong lúc phấn khích, Kỳ Quyên không kìm được tò mò chat riêng với Mr.Bottle: “Sao đồ đệ lại nghĩ ra điều đó?”.

Mr.Bottle nói: “Trong thế giới võ hiệp, những người làm chuyện xấu thường không đi cửa chính ”.

Kỳ Quyên nghĩ một lúc, cảm thấy lời nói của anh ta cũng có lý. Những hiệp khách trong tiểu thuyết võ hiệp đều vượt tường tìm đường tắt, đi đường lớn thường sẽ gặp phải mai phục và đánh úp. Ở đây có dựng tấm biển với ba chữ “Đào Hoa Nguyên”, phía dưới còn viết một dòng chữ “Ai đột nhập sẽ chết”, thực ra đã nhắc nhở rất rõ ràng rồi, chỉ có điều mọi người đều không để ý.

Không ngờ anh ta lại chú ý đến chi tiết này, Kỳ Quyên không kìm được khen ngợi: “Đồ đệ thật là cẩn thận”.

Mr. Bottle không hề khiêm tốn chút nào: “Đúng vậy đúng vậy”.

“…”. Kỳ Quyên nghĩ rằng không nên khen anh ta thì hơn, vừa khen anh ta đã hểnh mũi lên trời.

Trong kênh nhóm, Tiêu Tinh vui vẻ nói: “Bottle nói đúng rồi, ở đây có một con đường nhỏ”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Chúng ta đi xem sao”.

Mr. Virus: “Đi bên trái hay bên phải?”.

Mr. Bottle: “Bên trái đi”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Bên trái đi”.

Hai dòng chữ xuất hiện cùng lúc trên kênh nhóm, mọi người không kìm được im lặng ba giây.

Chờ Một Ngày Nắng: “Sư phụ và đồ đệ quả nhiên là có thần giao cách cảm”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Trùng hợp mà thôi”.

Mr. Bottle: “Trùng hợp mà thôi ”.

Ngạo Thị Quần Hào: “…”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Thôi tôi không nói nữa”.

Mr. Virus: “Ha ha ha ha”.

Kỳ Quyên ngồi trước máy tính có chút tức giận khi bị cười, bên trái và bên phải, hai chọn một, chọn giống nhau chẳng phải là trùng hợp sao? Có gì đáng cười cơ chứ. Cái tay Mr. Virus kia có cần phải làm ra vẻ ngạc nhiên như vậy không.

Kỳ Quyên ho một tiếng, nghiêm túc gõ ba chữ: “Bắt đầu thôi!”.

Nhóm trưởng ra lệnh, mọi người cùng tiến lên con đường nhỏ bên trái.

Không giống đường lớn, một bên đường nhỏ là dòng sông trong vắt, một bên là rừng hoa đào, số lượng đào hoa tinh gặp phải ít hơn đi thẳng qua rừng hoa đào trên một nửa. Mặc dù một lần gặp năm tên vẫn rất áp lực nhưng chí ít cũng không bị giết chết trong chớp nhoáng.

Ngạo Thị Quần Hào rõ ràng là lính mới tò te, dụ yêu quái lúc nào cũng để chúng chạy mất, Virus và Đỗ Quyên tấn công hơi cao một chút là tiểu quái liền chạy về phía họ. Cuối cùng Kỳ Quyên đã hiểu được hàm ý thực sự câu cậu ta nói lúc đầu “Tôi không có kinh nghiệm, cả nhóm mà bị tiêu diệt thì đừng trách tôi”.

Tiêu Tinh thêm máu cho Ngạo Thị Quần Hào mà cảm thấy vô cùng run sợ. Có một lần thấy cậu ta sắp hết máu, còn tưởng cậu ta sắp chết, may mà lúc quan trọng Bottle dùng rùa làm bia đỡ đạn chống đỡ vài giây. Còn có một lần, cậu ta không dụ được tiểu quái khiến Hoa Đỗ Quyên Nở và Mr. Virus bị bao vây. Tiêu Tinh không hỗ trợ được, Mr. Bottle quả quyết triệu hoàn Thanh Long làm thuật chữa trị tập thể…

Tiêu Tinh không kìm được xuýt xoa, bốn con thú của Bottle mỗi con có một chức năng, Thanh Long thêm máu, Bạch Hổ tấn công theo nhóm, rùa Huyền Vũ làm bia đỡ đạn, còn Chu Tước hiện nay vẫn chưa được anh ta triệu hoán, không biết có tác dụng gì. Mặc dù mỗi lần thần thú triệu hoán đơn độc không hề lớn mạnh nhưng lúc cấp bách lại rất hữu dụng, cần thứ gì là cung cấp thứ đó, đúng là bộ trưởng bộ hậu cần của mọi người.

Có bộ trưởng bộ hậu cần lợi hại như vậy, một nhũ mẫu như Tiêu Tinh cũng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Cứ như vậy đi hết quãng đường, mặc dù có nguy hiểm nhưng không hề hấn gì. Quả nhiên đến cuối con đường nhỏ, mọi người phát hiện một tòa đình viện. Ở cổng có hai vệ sĩ thân hình cao lớn.

Trải qua một đoạn đường cọ xát, mọi người phối hợp đã có mức độ ăn ý nhất định. Kỳ Quyên khống chế tên vệ sĩ bên trái, mọi người tập trung hỏa lực nhanh chóng đánh chết tên bên phải, đợi tên bên trái tỉnh lại thì nhanh chóng chuyển mục tiêu.

Họ đánh chết hai tên vệ sĩ trước cửa một cách thuận lợi, bước vào trong nhìn thấy một cô gái áo đỏ đang ngồi chơi đàn, trên đầu có viết tên của cô ta “Đào Hoa Tiên”, màu sắc của tên là màu tím hiếm thấy.

Quái vật trong game chia thành năm sao, quái vật tên màu tím là Boss cấp bốn sao, cần cả nhóm phối hợp mới có thể giết chết. Trong hành trình nâng cấp từ cấp 1 đến cấp 50, yêu quái lợi hại nhất mà mọi người cần tiêu diệt là tinh anh quái cấp ba sao đây là lần đầu tiên họ thấy Boss cấp bốn sao.

Nhìn Boss “Đào Hoa Tiên” xinh đẹp với tên màu tím này, tâm trạng của mọi người không khỏi có chút phấn khích.

Ngạo Thì Quần Hào: “Tên này đánh thế nào? Có chiến lược tấn công không?”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Trước mắt vẫn chưa có, tất cả đều đang trong giai đoạn khám phá”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Thử xem sao, hi hi, dù sao thì chết ở đây cũng không bị phạt ^_^”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Ok, vậy thì tôi bắt đầu đây”.

Mr. Bottle: “Ừm, bắt đầu đi ”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Tôi bắt đầu thật nhé?”.

Tin nhắn hệ thống: Đồng đội [Ngạo Thị Quần Hào"> offline.

Mọi người không còn gì để nói, đang vui thì đứt dây đàn rõ ràng là nói loại người này.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Uống nước uống đứt dây mạng?”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Offline kỹ thuật?”.

Mr. Virus: “Chơi game bị bố mẹ phát hiện,

Full | Lùi trang 13 |Tiếp trang 15

*Trang chủ
6/2075